kào fáng
kào qí
kào tiān
kào jìn
kào dù
kào tuō
kào sè
kào diàn
kào bàng
kào xiē
kào jiǎng
kào de
kào shān
kào rù
kào lǒng
kào mó
kào bāng
kào bèi
kào bó
kào yáo
kào bān
kào bǎ
kào biān
kào gé
kào zhǔn
kào shēn
kào diàn
kào cháng
kào tou
kào shǒu
kào pǔ
kào zǐ
kào zhěn
kào tuō
kào àn
kào hòu
kào shí
kào jǐ
kào bì
yí tuō
jiǎ tuō
píng tuō
jié tuō
yù tuō
jiè tuō
guǐ tuō
yǐn tuō
wěi tuō
zhòng tuō
zhǔ tuō
fù tuō
shǔ tuō
zì tuō
fěng tuō
gù tuō
yǎn tuō
yǐ tuō
yuǎn tuō
fù tuō
fèng tuō
yāng tuō
tōu tuō
zhūn tuō
wěi tuō
qī tuō
qǐng tuō
xì tuō
huì tuō
mǎi tuō
nǐ tuō
chén tuō
wěi tuō
yàn tuō
jì tuō
qiú tuō
lǚ tuō
zhì tuō
gàn tuō
bì tuō
gù tuō
gào tuō
kào tuō
jiǎo tuō
shòu tuō
kuǎn tuō
yè tuō
chēng tuō
qiān tuō
亦作“靠托 ”。依靠,依托。
明高明《琵琶记·两贤相遘》:“心事无靠託,这几日翻成闷也。”《何典》第六回:“你只晓得读了几句死书会咬文嚼字,弄弄笔头,靠托那‘之’、‘乎’、‘者’、‘也’、‘矣’、‘焉’、‘哉’几个虚字眼搬来搬去,写些纸上空言,就道是絶世聪明了。” 茅盾《林家铺子》二:“就是林小姐的新衣服也靠托在这几天的生意好。”
靠kào(1)(动)(人)坐着或站着时;身体的一部分重量由别人或物体支持着:~着门站着。(2)(动)(物体)凭借别的东西支持立着或竖起来:把梯子~在墙上。(3)(动)接近;挨近:船~岸。(4)(动)依靠:学习要~自己的努力。(5)(动)信赖:~得住。靠kào(名)戏曲中古代武将所穿的铠甲。
讬读音:tuō1.同“托”
2.~。