jiǎ xiǎng
jiǎ kǒu
jiǎ wáng
jiǎ zuò
jiǎ lìng
jiǎ shòu
jiǎ jí
jiǎ shuì
jiǎ xiàn
jiǎ gǒng
jiǎ yán
jiǎ chāo
jiǎ zāo
jiǎ hé
jiǎ wěi
jiǎ chǒng
jiǎ jīng
jiǎ zhèn
jiǎ ruò
jià tiáo
jiǎ nǐ
jiǎ shì
jiǎ liǎng
jiǎ diǎn
jiǎ zào
jiǎ yù
jiǎ sǎng
jiǎ shì
jiǎ sì
jiǎ shān
jiǎ chōng
jiǎ qiú
jiǎ fà
jiǎ shì
jiǎ qiè
jiǎ jū
jiǎ chōng
jiǎ cí
jiǎ mào
jiǎ zhuāng
jiǎ jiè
jiǎ yán
jiǎ fēng
jiǎ chàng
jiǎ shì
jiǎ tà
jiǎ qiàn
jiǎ xù
jiǎ nǚ
jiǎ yì
jiǎ míng
jiǎ zòng
jiǎ xiàng
jiǎ shǒu
jiǎ gēn
jiǎ kāi
jiǎ pì
jiǎ qì
jiǎ wēi
jiǎ qiú
jiǎ róng
jià qī
jiǎ mǎ
jiǎ guǒ
jiǎ zú
jiǎ zǐ
jiǎ sǐ
jiǎ mái
jiǎ qì
jiǎ jì
jiǎ zhī
jiǎ qì
jiǎ dìng
jiǎ jiè
jiǎ tuō
jiǎ zhōng
jiǎ xiàng
jiǎ shè
jiǎ bàn
jiǎ yù
jiǎ shì
jiǎ shí
jiǎ shuāi
jiǎ hào
jiǎ xū
jiǎ shè
jiǎ zuǒ
jiǎ shǐ
jiǎ tú
jiǎ néng
jiǎ lè
jiǎ jié
jiǎ zàng
jiǎ guān
jiǎ wǒ
jiǎ jiàn
jiǎ dào
jiǎ zuò
jiǎ zhuāng
jiǎ qíng
jiǎ zàng
jiǎ cí
jiǎ mìng
jiǎ rì
jiǎ shǔ
jiǎ dài
jiǎ lì
jiǎ qǐn
jiǎ fù
jiǎ xiū
jiǎ gào
jiǎ hé
jiǎ tú
jiǎ ér
jiǎ yì
jiǎ shēng
jiǎ yǐn
jiǎ dài
jiǎ shuō
jiǎ rén
jiǎ zhí
jiǎ gé
jiǎ tiān
jiǎ zhù
jiǎ lóng
jiǎ zhàng
jiǎ tuī
jiǎ lóu
jiǎ jiē
jiǎ duì
jiǎ xiān
jiǎ xīn
jiǎ wò
jiǎ chuǎn
jiǎ zhuāng
jiǎ jūn
jiǎ zhí
jiǎ huò
jiǎ miàn
jiǎ àn
jiǎ lǜ
jiǎ ráo
jiǎ wù
jiǎ yuè
jiǎ sù
jiǎ chéng
jiǎ bǎn
jiǎ hǔ
jiǎ xíng
jiǎ mǔ
jiǎ jì
jiǎ yá
jiǎ niē
jiǎ yīn
jiǎ mèi
jiǎ bǎn
jiǎ shì
jiǎ shè
jiǎ jì
jiǎ shǒu
jiǎ bì
jiǎ níng
jiǎ zhī
jiǎ rú
jiǎ guǎn
jiǎ hòu
jiǎ tuō
jiǎ jì
jiǎ huà
jiǎ nián
jiǎ tóu
jiǎ lìn
jiǎ yì
jiǎ xī
jiǎ bàng
kào tuō
qī tuō
gù tuō
tōu tuō
shǔ tuō
yàn tuō
zhì tuō
jiǎo tuō
yāng tuō
wěi tuō
gàn tuō
wěi tuō
mǎi tuō
bì tuō
zhūn tuō
lǚ tuō
qǐng tuō
wěi tuō
shòu tuō
chén tuō
fù tuō
yǐ tuō
fěng tuō
jiè tuō
kuǎn tuō
gào tuō
chēng tuō
fù tuō
yù tuō
yí tuō
yǐn tuō
yè tuō
nǐ tuō
guǐ tuō
jié tuō
gù tuō
huì tuō
fèng tuō
píng tuō
jì tuō
zhòng tuō
zhǔ tuō
xì tuō
jiǎ tuō
qiān tuō
yǎn tuō
qiú tuō
zì tuō
yuǎn tuō
亦作“假托 ”。虚拟;虚构。
晋袁宏《后汉纪·光武纪》:“ 子房玄筭, 高祖之蓍龟也。始者相得,非子房不谋也。海内既安,杜门不出,假託神仙,仅乃获免。”《隋书·艺术传序》:“或变乱阴阳,曲成君欲;或假託神怪,荧惑民心。”《朱子语类》卷六五:“《易》则未曾有此事,先假託都説在这里。”《二刻拍案惊奇》卷三七:“只看《太平广记》以后许多记载之书,中间儘多遇神遇鬼的,说得的的确确,难道尽是假托出来不成?” 郭沫若《甲申三百年祭》:“这些议论是不是稗官小说的作者所假托的,不得而知。”
犹假冒,伪托。
《元典章·台纲二·察司合察事理》:“随处若有假託正一,妄造妖言,煽惑人心,涉於背义者严责。” 明杨慎《升庵诗话》卷十四:“ 李陵众作,总杂不类,殆是假托,非尽陵志。” 清戴名世《老子论上》:“自申不害 、 韩非假託老子之説,而使老子蒙詬万世。” 徐特立《关于研究历史的几个重要问题》:“伪书一部分是后人为自己辩护假托的。”
依托,凭借。
唐刘知几《史通·叙事》:“史臣撰録,亦同彼文章,假託古词,翻易今语。润色之滥,萌於此矣。”《宋史·宁宗纪一》:“夫韩侂胄假託声势,窃弄威福。” 明李贽《焚书·寄答留都》:“谁肯趋炎附热,假托师弟名色以争奔竞耶?”
托辞,借口。
《警世通言·金令史美婢酬秀童》:“又凡质物值钱者纔足了年数,就假託变卖过了,不准赎取,如此刻剥贫户,以致肥饶。” 清和邦额《夜谭随录·倩儿》:“女欲澄假托读书,留居於此。” 洪深《申屠氏》第二本:“婢子见机,即取桌上壶,假托添酒,回身便走。”
1. 不真实的,不是本来的,与“真”相对:假山。假话。假冒。假释。假死。虚假。真假。弄虚作假。
2. 借用,利用:假借。假货。假道(借路)。假手(利用他人为自己办事)。假公济私。不假思索(用不着想)。
3. 〔假名〕日本文所用的字母,多借用汉字的偏旁。楷书称“片假假”,草书称“平假假”。
4. 据理推断,有待验证的:假设。假使。假令。假如。假若。
讬读音:tuō1.同“托”
2.~。