bài jù
bài jīn
bài chú
bài zhān
bài tuō
bài guān
bài yǐng
bài lǐ
bài hé
bài táng
bài róng
bài qián
bài quē
bài xiàng
bài bà
bài dēng
bài shòu
bài fén
bài jìn
bài zhì
bài shī
bài jiā
bài diàn
bài wàng
bài dǎo
bài diàn
bài tái
bài tiě
bài chūn
bài sòng
bài chá
bài fā
bài yì
bài mǔ
bài gé
bài shǔ
bài shí
bài dān
bài fú
bài mén
bài líng
bài běn
bài fǎng
bài shí
bài qìng
bài mù
bài wǔ
bài bó
bài shēng
bài zhuó
bài cì
bài shàng
bài jì
bài jì
bài huì
bài fǎng
bài cí
bài bài
bài chǒng
bài jié
bài yī
bài suì
bài tán
bài xǐ
bài jiàn
bài kěn
bài kè
bài jiào
bài rǔ
bài qū
bài hòu
bài qiáo
bài cì
bài qǐ
bài biǎo
bài líng
bài chén
bài rèn
bài chàn
bài jiàn
bài qiú
bài huì
bài sǎo
bài ēn
bài shé
bài yuàn
bài yāng
bài rù
bài nèi
bài kòu
bài shǒu
bài jiān
bài xiàn
bài mìng
bài hé
bài bì
bài miǎn
bài yì
bài shí
bài dǎo
bài qǐ
bài dǎo
bài jǐng
bài qǐng
bài yè
bài luò
bài lǐng
bài fú
bài kuàng
bài jì
bài nián
bài xīng
bài fù
bài dé
bài fǔ
bài fēng
bài bié
bài méng
bài sào
bài shū
bài fó
bài nà
bài qīn
bài pái
bài dǒu
bài diàn
bài cí
bài bǎ
bài yì
shī kuàng
tiān kuàng
chǒng kuàng
líng kuàng
huàn kuàng
zhòng kuàng
míng kuàng
bào kuàng
bài kuàng
xué kuàng
cì kuàng
dá kuàng
hòu kuàng
xuán kuàng
lǐ kuàng
qián kuàng
huì kuàng
hóng kuàng
fú kuàng
jì kuàng
ēn kuàng
shū kuàng
zhēn kuàng
lái kuàng
jūn kuàng
xián kuàng
jiā kuàng
jiā kuàng
míng kuàng
zèng kuàng
shén kuàng
kuì kuàng
lóng kuàng
rǔ kuàng
⒈ 拜受赐与。
引《国语·鲁语下》:“今伶簫咏歌及《鹿鸣》之三,君之所以貺使臣,臣敢不拜貺。”
韦昭注:“貺,赐也。”
《礼记·聘义》:“北面拜貺。”
孔颖达疏:“貺,谓惠赐也。”
宋王明清《挥麈三录》卷二:“取七宝杯,令乔手擎满酌,并以杯赐之。外祖拜貺而出。”
1.过去表示敬意的礼节:对~。叩~。跪~。引恭敬地:~托。~访。~望。~请。[礼拜]宗教徒对神敬礼或祷告。转周、星期的别称。
2.行礼祝贺:~年。~寿。
3.用一定的礼节授予某种名义或结成某种关系:~将。~师。
贶读音:kuàng贶kuàng(1)(动)赐给;赠给。(2)(名)赐予或赠给的东西。