bài cí
bài jìn
bài yì
bài xīng
bài jīn
bài bì
bài kuàng
bài sòng
bài qǐ
bài fǔ
bài cí
bài nà
bài fú
bài rǔ
bài lǐng
bài mù
bài cì
bài diàn
bài shí
bài wàng
bài huì
bài hé
bài yǐng
bài qīn
bài jiàn
bài sǎo
bài shí
bài jiān
bài fén
bài yì
bài jiā
bài sào
bài fó
bài diàn
bài fú
bài rù
bài bié
bài hé
bài gé
bài jiàn
bài tái
bài dǎo
bài bà
bài xiàn
bài chūn
bài yāng
bài yì
bài miǎn
bài shàng
bài qìng
bài qián
bài dé
bài shí
bài suì
bài tuō
bài wǔ
bài fǎng
bài dǎo
bài kòu
bài xiàng
bài jù
bài qiáo
bài bó
bài mìng
bài huì
bài tán
bài guān
bài zhuó
bài dǎo
bài táng
bài nián
bài shǒu
bài chǒng
bài nèi
bài róng
bài jì
bài xǐ
bài dān
bài qǐ
bài kěn
bài bǎ
bài fā
bài shī
bài rèn
bài diàn
bài méng
bài hòu
bài shé
bài jǐng
bài dēng
bài mǔ
bài chén
bài yī
bài fēng
bài líng
bài mén
bài jiào
bài cì
bài quē
bài jì
bài jié
bài dǒu
bài líng
bài chàn
bài fǎng
bài qǐng
bài qiú
bài fù
bài pái
bài yuàn
bài yè
bài shū
bài chá
bài kè
bài bài
bài jì
bài lǐ
bài běn
bài shēng
bài luò
bài shòu
bài tiě
bài qū
bài shǔ
bài zhān
bài chú
bài biǎo
bài zhì
bài ēn
hé mén
lù mén
dù mén
píng mén
dǎ mén
zhào mén
sài mén
lěng mén
lí mén
qìng mén
guō mén
è mén
jì mén
fáng mén
guì mén
jiāng mén
zēng mén
yǒu mén
quán mén
yìng mén
chí mén
fó mén
yī mén
huì mén
sǎo mén
dāo mén
diào mén
qián mén
bài mén
guò mén
xié mén
jiāo mén
mǒu mén
chóng mén
bà mén
héng mén
huán mén
mìng mén
tiě mén
fáng mén
jìn mén
jué mén
huàn mén
jì mén
shāo mén
sān mén
miào mén
jìng mén
kǎi mén
jīng mén
xìng mén
xiá mén
chéng mén
yuán mén
zǒu mén
miào mén
zhuān mén
cūn mén
jiǎ mén
lì mén
chuǎng mén
wèng mén
hán mén
tián mén
shī mén
hóng mén
bù mén
jí mén
shī mén
yá mén
huó mén
biàn mén
zào mén
kān mén
xuān mén
tóng mén
yú mén
shùn mén
fēng mén
xiū mén
kuǎn mén
gǔ mén
qǐn mén
huò mén
bái mén
yóu mén
yǐ mén
quē mén
yǎ mén
què mén
yǔ mén
jīn mén
lù mén
yì mén
dāng mén
sōng mén
qiáo mén
huān mén
gāo mén
shèng mén
shuāng mén
hóng mén
liū mén
yá men
xiàn mén
táo mén
ā mén
guó mén
qiáo mén
ruò mén
dōu mén
fàn mén
qiū mén
pò mén
běi mén
jǔ mén
jué mén
hóng mén
shuǐ mén
zhèng mén
yí mén
shì mén
hé mén
chén mén
jí mén
luán mén
lián mén
jiào mén
qiào mén
shǔ mén
tōng mén
chē mén
bì mén
huān mén
hēi mén
jūn mén
mǎn mén
jìng mén
jīng mén
qí mén
què mén
xiān mén
xū mén
pì mén
shān mén
xià mén
é mén
gé mén
lín mén
jiā mén
fàn mén
yōu mén
xīng mén
bāng mén
kāi mén
dān mén
jiǎo mén
kòu mén
zhāng mén
huí mén
shàng mén
huì mén
tián mén
shā mén
méi mén
pǔ mén
āi mén
xī mén
chái mén
chán mén
qì mén
xiāng mén
shěng mén
sū mén
líng mén
jiān mén
bì mén
diào mén
bā mén
jīn mén
zhǎng mén
bìng mén
chuāng mén
dà mén
yà mén
cǎi mén
tā mén
shǔ mén
kōng mén
ēn mén
dìng mén
yáng mén
táo mén
bān mén
tóng mén
dì mén
jìn mén
hóu mén
lù mén
huàn mén
yǔ mén
tú mén
xué mén
miè mén
liú mén
fāng mén
guī mén
shuò mén
chǎn mén
zhuàn mén
yuán mén
gǒu mén
wáng mén
ài mén
duān mén
rén mén
zhōu mén
qí mén
lóng mén
tái mén
zōng mén
mǎ mén
xīng mén
jìng mén
tiān mén
zhèn mén
yáng mén
hé mén
mài mén
duì mén
xí mén
chà mén
pián mén
píng mén
ān mén
lóng mén
gōng mén
sāng mén
dì mén
pò mén
hóng mén
jīng mén
qīng mén
xún mén
yǐng mén
nán mén
qún mén
qú mén
dì mén
fèn mén
chū mén
luàn mén
lán mén
wǔ mén
lùn mén
dú mén
láng mén
jiè mén
huì mén
xué mén
záo mén
zhā mén
sǎng mén
hǔ mén
tà mén
bì mén
huān mén
kuí mén
chàng mén
qióng mén
wù mén
tà mén
yuè mén
zhú mén
chāng mén
qiāo mén
yīng mén
dēng mén
shèng mén
guān mén
huáng mén
qīng mén
bì mén
yīng mén
fǎ mén
rù mén
lù mén
mù mén
biān mén
èr mén
ěr mén
dào mén
dǎn mén
yè mén
qín mén
jué mén
shí mén
pū mén
kǒng mén
zhái mén
拜门bàimén
(1) 登门拜谢
英pay thanks by personal visit(2) 拜人为老师
英acknowledge as one's teacher⒈ 登门拜谢。
引《孟子·滕文公下》:“大夫有赐於士,不得受於其家,则往拜其门。”
《元史·赵孟頫传》:“初, 孟頫以程鉅夫荐,起家为郎,及鉅夫为翰林学士承旨,求致仕去, 孟頫代之,先往拜其门,而后入院,时人以为衣冠盛事。”
⒉ 新婚夫妇首次往拜岳家。也称回门。
引宋吴自牧《梦粱录·嫁娶》:“其两新人於三日或七朝九日,往女家行拜门礼。”
明徐充《暖姝由笔》:“今人娶妇之明日,壻率妻具礼同至妻家拜礼,名拜门。亦曰回门,又名转马。若有乡地远者,或壻独行有之,或择别日有之。”
⒊ 某些少数民族,男女自由结合后生子,因同至女家行子婿礼。撒敦,蒙古语,亲属;有亲缘关系的。
引宋洪皓《松漠纪闻》卷上:“嗢热者,国最小……邂逅相契,调謔往反,即载以归,不为所顾者,至追逐马足,不远数里,其携去者,父母皆不问。留数岁有子,始具茶食、酒数车归寧,谓之拜门,因执子壻之礼。其俗谓男女自媒胜於纳币而昏者。”
《元典章·礼部三·婚姻礼制》:“外据拜门一节,未曾举復,照得国朝蒙古婚聘并自来典故,内俱无如此体例,此係女真风俗。”
元李五《虎头牌》第二折:“我也曾吹弹那管絃,快活了万千,可便是大拜门撒敦家的筵宴。”
⒋ 旧指拜在有名望或有权势者的门下,自称门生。
引清梁同书《直语补证·门生》:“徐干《中论·谴交篇》云:‘有荣名於朝,而称门生於富贵之家者。’是今拜门生之始。”
《二十年目睹之怪现状》第九一回:“赵啸存由福建藩司升坐了福建巡抚。 伯芬一面写了禀帖去贺任,顺便缴还宪帖,另外备了一份门生帖子,夹在里面寄去,算是拜门。”
⒌ 旧时谓新官上任,入署前先拜仪门。
登门拜谢。
1.过去表示敬意的礼节:对~。叩~。跪~。引恭敬地:~托。~访。~望。~请。[礼拜]宗教徒对神敬礼或祷告。转周、星期的别称。
2.行礼祝贺:~年。~寿。
3.用一定的礼节授予某种名义或结成某种关系:~将。~师。
门读音:mén门mén(1)(名)房屋、车船或用围墙、篱笆等围起来的地方的出入口:前~|屋~|送货上~。(2)(名)装置在上述出入口;能开关的障碍物;多用木料或金属材料做成:铁~|栅栏~儿|两扇红漆大~。(3)(名)(~儿)器物可以开关的部分:柜~儿|炉~儿。(4)(名)形状或作用像门的:电~|水~|气~|闸~。(5)(名)(~儿)门径:窍~|炼钢的活儿我也摸着点~儿了。(6)(名)旧时指家族或家族的一支;现在指一般的家庭:满~|双喜临~|张~王氏|长~长子。(7)(名)宗教、学术思想上的派别:儒~|佛~|左道旁~。(8)(名)传统指称跟师傅有关的:拜~|同~|~徒。(9)(名)一般事物的分类:分~别类|五花八~。(名)生物学中把具有最基本最显著的共同特征的生物分为若干群;每一群叫一门;如原生动物门、裸子植物门等。门以下为纲。(名)压宝时下赌注的位置的名称;也用来表示赌博者的位置;有“天门”、“青龙”等名目。(量)ɑ)用于炮。b)用于功课、技术等。(Mén)姓。