bài shēng
bài cì
bài sǎo
bài kuàng
bài bì
bài ēn
bài xiàng
bài qǐng
bài fù
bài jì
bài jù
bài gé
bài tiě
bài cì
bài fēng
bài xǐ
bài jiàn
bài guān
bài yuàn
bài fó
bài yāng
bài fā
bài jié
bài bà
bài shí
bài xiàn
bài chén
bài rǔ
bài qīn
bài fén
bài líng
bài yǐng
bài pái
bài kòu
bài hé
bài wàng
bài jiào
bài shàng
bài běn
bài lǐng
bài dēng
bài cí
bài chú
bài qū
bài bǎ
bài qiáo
bài rèn
bài yè
bài fǎng
bài jǐng
bài dǎo
bài yì
bài huì
bài dān
bài xīng
bài jì
bài nà
bài dǎo
bài jìn
bài hòu
bài sòng
bài jiā
bài bié
bài fú
bài chàn
bài líng
bài zhì
bài nèi
bài bài
bài lǐ
bài wǔ
bài róng
bài shé
bài fǔ
bài chǒng
bài dǒu
bài shí
bài kěn
bài suì
bài shòu
bài luò
bài cí
bài huì
bài kè
bài nián
bài diàn
bài shī
bài qìng
bài rù
bài miǎn
bài diàn
bài sào
bài shí
bài jiàn
bài dǎo
bài mìng
bài qiú
bài tuō
bài jiān
bài mù
bài fú
bài chūn
bài jì
bài bó
bài biǎo
bài chá
bài shǔ
bài hé
bài zhān
bài shū
bài quē
bài zhuó
bài tán
bài mén
bài yì
bài yī
bài diàn
bài jīn
bài dé
bài qián
bài fǎng
bài qǐ
bài mǔ
bài tái
bài shǒu
bài táng
bài qǐ
bài yì
bài méng
拜忏bàichàn
(1) 旧时请僧道念经礼拜,为人忏悔罪过,消灾免祸
hAo86.例他们家为这小长毛鬼拜忏念佛烧纸锭,记不清有多少次了。——茅盾《春蚕》英religious ceremonies of worship and confession⒈ 僧尼为信徒拜佛诵经以忏悔罪业,或超度亡灵。 南朝梁武帝在郗皇后死后,集录佛经语句为《梁皇忏》十卷,命僧众拜诵祈祷。相传这是拜忏之始。
引明吴炳《画中人·旅衬》:“不须另请男众,小尼原会拜懺的。”
《儒林外史》第四回:“众和尚喫完了斋,洗了脸和手,吹打拜懺。”
洪深《五奎桥》第一幕:“乡下迷信的事太多了,吃素念经是迷信,拜忏打醮是迷信,坟地风水也是迷信。”
佛教徒诵经拜佛、忏悔业障。
1.过去表示敬意的礼节:对~。叩~。跪~。引恭敬地:~托。~访。~望。~请。[礼拜]宗教徒对神敬礼或祷告。转周、星期的别称。
2.行礼祝贺:~年。~寿。
3.用一定的礼节授予某种名义或结成某种关系:~将。~师。
忏读音:chàn忏chàn(1)(名)佛教用语。(2)(动)忏悔;认识了过去的错误或罪过而感觉痛心。(3)(名)僧尼道士代人忏悔时念的经文:~悔|拜~。