què shǔ
tiào shǔ
wú shǔ
èr shǔ
tún shǔ
miè shǔ
gān shǔ
wèi shǔ
bǔ shǔ
xiá shǔ
wén shǔ
cāng shǔ
hún shǔ
xī shǔ
xī shǔ
táng shǔ
hēi shǔ
fǔ shǔ
gǒng shǔ
lǐ shǔ
jué shǔ
huī shǔ
hú shǔ
yǎn shǔ
qīng shǔ
shè shǔ
shuǐ shǔ
dòu shǔ
shí shǔ
fén shǔ
hùn shǔ
diāo shǔ
huái shǔ
yù shǔ
zhì shǔ
lí shǔ
yòu shǔ
chāng shǔ
yǐn shǔ
fēi shǔ
xiān shǔ
xī shǔ
qiàn shǔ
huǒ shǔ
shā shǔ
fén shǔ
zé shǔ
bái shǔ
gǒu shǔ
yín shǔ
bào shǔ
dùn shǔ
shēng shǔ
tiān shǔ
qú shǔ
lì shǔ
lěi shǔ
lín shǔ
yǎn shǔ
jiā shǔ
yàn shǔ
lǎo shǔ
jué shǔ
niǎo shǔ
shǒu shǔ
shū shǔ
diǎn shǔ
yǎn shǔ
shuò shǔ
ěr shǔ
yán shǔ
shā shǔ
huáng shǔ
dài shǔ
lǘ shǔ
⒈ 兽名。即蟨。参见“蟨”。
引《尔雅·释地》“蟨” 晋郭璞注:“今鴈门广武县夏屋山中有兽,形如兔而大,相负共行,土俗名之为蟨鼠。”
北齐刘昼《新论·托附》:“蟨鼠附於蛩蛩,以攀追日之步。”
明李时珍《本草纲目·兽三·鼠》:“今契丹及交河北境有跳兔,头、目、毛色皆似兔,而爪足似鼠。前足仅寸许,后足近尺。尾亦长,其端有毛。一跳数尺,止即蟨仆,此即蟨鼠也。”