què lì
què luó
què qiáo
què wǎ
què héng
què méng
què xǐ
què yǎn
què yīng
què huán
què shū
què shǔ
què bān
què yǒng
què yù
què yuè
què bài
què shēng
què zào
què dǐng
què ér
què shàn
què bào
què méi
què shé
què bù
què máng
què jiǎo
què biàn
què chāi
què xíng
què píng
què líng
què tái
què bān
què má
què lù
què xī
què mài
què yào
què fǎng
què lǐ
què biàn
què lù
què kòu
què niǎo
què lí
hú shǔ
yǎn shǔ
chāng shǔ
miè shǔ
xī shǔ
lǘ shǔ
gǒu shǔ
lǎo shǔ
táng shǔ
shǒu shǔ
huáng shǔ
gǒng shǔ
yán shǔ
bǔ shǔ
què shǔ
diāo shǔ
huī shǔ
qú shǔ
qiàn shǔ
fǔ shǔ
dòu shǔ
wén shǔ
cāng shǔ
shí shǔ
yǎn shǔ
èr shǔ
shēng shǔ
fēi shǔ
fén shǔ
shā shǔ
jué shǔ
zé shǔ
hùn shǔ
lǐ shǔ
jiā shǔ
xī shǔ
tiào shǔ
huái shǔ
tiān shǔ
wú shǔ
lěi shǔ
bái shǔ
shū shǔ
diǎn shǔ
dài shǔ
xiān shǔ
yín shǔ
zhì shǔ
gān shǔ
yǐn shǔ
yǎn shǔ
lín shǔ
lí shǔ
yòu shǔ
fén shǔ
hún shǔ
ěr shǔ
wèi shǔ
yù shǔ
yàn shǔ
bào shǔ
lì shǔ
shuǐ shǔ
huǒ shǔ
niǎo shǔ
shā shǔ
jué shǔ
shuò shǔ
hēi shǔ
xī shǔ
shè shǔ
dùn shǔ
qīng shǔ
tún shǔ
xiá shǔ
⒈ 麻雀和老鼠。
引《后汉书·文苑传下·祢衡》:“操怒,谓融曰:‘ 禰衡竖子,孤杀之犹雀鼠耳。’”
宋苏轼《寄刘孝叔》诗:“方将雀鼠偷太仓,未肯衣冠掛神武。”
梁启超《少年中国说》:“昨日割五城,明日割十城,处处雀鼠尽,夜夜鸡犬惊。”
⒉ 粟鼠,大鼠。
引《诗·魏风·硕鼠》“硕鼠硕鼠” 三国吴陆玑疏:“今河东有大鼠,能人立,交前两脚於头上,跳舞善鸣,食人禾苗,人逐则走,入树空中,亦有五技,或谓之雀鼠。其形大,故序云大鼠也。”
⒊ 比喻小人。
引唐周昙《博陆侯》诗:“栋梁徒自保坚贞,毁穴难防雀鼠争。不是主人知诈伪,如何柱石免敧倾。”
鸟雀和老鼠。比喻微不足道或品类低下的人。
1. 鸟类的一科,吃粮食粒和昆虫。特指“麻雀”,泛指小鸟:雀跃(高兴得像雀儿那样跳跃)。雀盲(即“夜盲症”)。雀斑。雀噪(名声宣扬,含贬义)。
鼠读音:shǔ鼠shǔ(名)哺乳动物的一科;通称老鼠;有的地区叫耗子。