chéng gē
chéng huáng
chéng liú
chéng cōng
chéng jī
chéng yù
chéng jī
chéng qí
chéng wù
chéng chuán
chéng lù
chéng qián
chéng yú
chéng jí
chéng qiáo
chéng jià
chéng biàn
chéng yùn
chéng dàn
chéng jiàn
chéng wéi
chéng líng
chéng hào
chéng zhā
chéng chuán
chéng wū
chéng fǎ
chéng xián
chéng guāi
chéng fēng
chéng mén
chéng xì
chéng ní
chéng hú
chéng yīn
chéng jī
chéng féi
chéng jiān
chéng huà
chéng jū
chéng zhàng
chéng diào
chéng xìng
chéng xià
shèng yú
chéng quán
chéng bái
chéng xí
chéng luán
chéng léi
chéng chǔ
chéng chú
chéng miè
chéng yì
chéng xū
chéng tián
chéng lǐ
chéng chá
chéng mù
chéng chéng
chéng yōng
chéng lì
chéng kǎn
chéng xuān
chéng dù
chéng guǎng
chéng kuài
chéng fú
chéng jiǎ
chéng zhā
chéng bēi
chéng qín
chéng zhān
chéng kōng
chéng qiāo
chéng zhèng
chéng qiū
chéng zhì
chéng biān
chéng jǐng
chéng shì
chéng shù
chéng shí
chéng chē
chéng xiàn
chéng jí
chéng niè
chéng bǎo
chéng mì
chéng rén
chéng xiōng
chéng lóng
chéng zuò
chéng liáng
chéng xìn
chéng xìn
chéng lán
chéng yún
chéng qiě
chéng diàn
chéng kǎi
chéng jiàn
chéng gāng
chéng shèng
chéng yù
chéng kè
chéng mǎ
chéng cè
chéng lù
chéng líng
chéng bēn
chéng láo
chéng chéng
chéng sāi
tán kǎn
lǎn kǎn
kē kǎn
léng kǎn
tóng kǎn
chéng kǎn
lǐn kǎn
shòu kǎn
kuǎn kǎn
zhòng kǎn
hé kǎn
xiàn kǎn
qiào kǎn
kuǎn kǎn
kēng kǎn
jiē kǎn
gōu kǎn
lǐn kǎn
qióng kǎn
shí kǎn
léng kǎn
jiǔ kǎn
guān kǎn
xùn kǎn
mén kǎn
mǎn kǎn
tǔ kǎn
hūn kǎn
tún kǎn
hào kǎn
wā kǎn
léng kǎn
mǎ kǎn
qiàn kǎn
xí kǎn
tián kǎn
jiāo kǎn
wā kǎn
xīn kǎn
yá kǎn
yōu kǎn
jǐng kǎn
wā kǎn
dǎo kǎn
⒈ 犹言乘危履险。故用喻危险。
引唐刘禹锡《上杜司徒书》:“孰不求安,而独乘坎?”
按,《易·序卦》:“《坎》者,陷也。”
[ chéng ]
1. 骑,坐:乘马。乘车。乘客。乘警。
2. 趁着,就着:乘便。乘机(趁着机会)。乘势。乘兴(xìng)。因利乘便。
3. 算术中指一个数使另一个数变成若干倍:乘法。乘幂(mì)。乘数。
4. 佛教的教派或教法:大乘。小乘。上乘。下乘。
5. 姓。
[ shèng ]
1. 古代称兵车,四马一车为一乘:乘舆。千乘之国。
2. 古代称四为乘:乘矢。乘壶。“以乘韦先牛十二犒师”。
3. 中国春秋时晋国的史书称“乘”,后通称一般的史书:史乘。野乘。
坎读音:kǎn坎kǎn(1)(名)八卦之一;卦形是“… …… …”代表水。(2)(名)(~子、~儿)田野中自然形成的或人工修筑的像台阶形状的东西。(3)(名)〈书〉低洼的地方;坑。