zāng qiú
zāng fá
zāng guān
zāng jīn
zāng xiè
zāng yín
zāng wū
zāng kuǎn
zāng gòng
zāng làn
zāng jù
zāng mái
zāng wū
zāng fù
zāng lì
zāng lèi
zāng pài
zāng bì
zāng tān
zāng huì
zāng pǐn
zāng zuì
zāng huì
zāng mò
zāng fàn
zāng huò
zāng sī
zāng lì
zāng dào
zāng gū
zāng hài
zāng zhàng
bǐng yín
xiāo yín
qǐ yín
máng yín
cháo yín
shāo yín
shú yín
liú yín
jīng yín
dù yín
guī yín
fèng yín
fù yín
běn yín
dīng yín
pēng yín
lǐn yín
zāng yín
bǎo yín
jiǎn yín
bái yín
chún yín
làn yín
kè yín
péi yín
jià yín
qīng yín
zū yín
nào yín
dǐng yín
láo yín
xiàn yín
tè yín
shēn yín
jiàn yín
cáng yín
lù yín
fàn yín
shuǐ yín
wén yín
jīn yín
háo yín
dìng yín
ní yín
suì yín
gài yín
bǎi yín
piào yín
huáng yín
lìn yín
fān yín
mò yín
liàng yín
guān yín
tǎng yín
lì yín
shī yín
bāo yín
yán yín
qiāng yín
huāng yín
dī yín
gōng yín
kù yín
wū yín
huā yín
lòu yín
⒈ 亦作“贜银”。犹赃款。贪污、受贿或盗窃得来的银两。
引《禅真逸史》第四回:“﹝韩回春道﹞:‘县主听人情,将小弟三拷六问,定要招成二百两赃银。’”
《清会典事例·刑部五九·刑律贼盗》:“儻保题后,别有田产钱财人口发觉者,尽行入官,将承追出结官革职,所欠赃银米穀,著落追赔。”
川剧《芙奴传》第六场:“将我父囚禁监又把家抄,追赃银逼芙奴倚门卖俏。”
非法获得或来路不明的钱财。
赃zāng(名)通过不正当的途径获得的财物:贼~|分~|官~|物~|~款。
银读音:yín银yín(1)(名)一种白色金属。通称银子或白银。(2)(名)跟货币有关的:~钱|~行|~根|~票。(3)(名)像银子的颜色:~白|~耳|~狐。