zāng zuì
zāng huò
zāng wū
zāng lì
zāng yín
zāng gū
zāng pǐn
zāng bì
zāng huì
zāng jīn
zāng fá
zāng gòng
zāng pài
zāng wū
zāng làn
zāng fàn
zāng xiè
zāng zhàng
zāng lì
zāng jù
zāng kuǎn
zāng tān
zāng fù
zāng lèi
zāng hài
zāng qiú
zāng guān
zāng mò
zāng mái
zāng dào
zāng sī
zāng huì
yì fàn
pū fàn
gù fàn
zhǔ fàn
wěi fàn
dào fàn
rén fàn
léi fàn
fǎng fàn
chōng fàn
sì fàn
qiè fàn
táo fàn
chì fàn
xiāng fàn
zài fàn
suō fàn
qiǎn fàn
wù fàn
jūn fàn
bào fàn
qiú fàn
lǚ fàn
xián fàn
qīn fàn
jié fàn
wǔ fàn
ǒu fàn
gān fàn
qíng fàn
yì fàn
cuàn fàn
zhàn fàn
dú fàn
kàng fàn
fù fàn
wéi fàn
qī fàn
běn fàn
zhǎn fàn
líng fàn
mìng fàn
xiōng fàn
chāo fàn
hǒng fàn
cè fàn
shǒu fàn
guò fàn
nǎo fàn
jiǎn fàn
gòng fàn
diào fàn
sàn fàn
bàng fàn
yú fàn
yí fàn
àn fàn
fēi fàn
rě fàn
wǔ fàn
lái fàn
xiōng fàn
nèi fàn
jiān fàn
mào fàn
rèn fàn
zéi fàn
shùn fàn
lěi fàn
jìn fàn
cí fàn
mài fàn
jīng fàn
chù fàn
má fàn
shī fàn
líng fàn
tóng fàn
zhèng fàn
shāng fàn
jī fàn
yào fàn
zuì fàn
nì fàn
chóng fàn
yān fàn
méng fàn
chū fàn
jiǎn fàn
xiá fàn
jìn fàn
dú fàn
zhēn fàn
líng fàn
huǒ fàn
zāng fàn
jiān fàn
cóng fàn
bù fàn
rù fàn
guàn fàn
qīn fàn
mèi fàn
dǐ fàn
fēng fàn
qiān fàn
⒈ 贪污犯法。
引唐元稹《弹奏剑南东川节度使状》:“臣昨奉三月一日敕,令往剑南东川详覆瀘川监官任敬仲赃犯,於彼访闻严礪在任日,擅籍没前件庄宅奴婢等。”
宋王安石《看详杂议》:“议者以为近世县令最卑,有出身三考,无出身四考,不问其人材如何,但非赃犯,则以次而授焉。”
赃zāng(名)通过不正当的途径获得的财物:贼~|分~|官~|物~|~款。
犯读音:fàn犯fàn(1)(动)违反;抵触:~法。(2)(动)侵犯:击退来~敌人。(3)(动)发作、发生:~病。(4)(名)指犯罪的人:战~。