zāng pǐn
zāng sī
zāng huì
zāng jīn
zāng dào
zāng huì
zāng gū
zāng mò
zāng mái
zāng qiú
zāng fàn
zāng fù
zāng zuì
zāng zhàng
zāng hài
zāng pài
zāng jù
zāng guān
zāng lì
zāng xiè
zāng lèi
zāng wū
zāng tān
zāng lì
zāng fá
zāng wū
zāng làn
zāng kuǎn
zāng bì
zāng huò
zāng gòng
zāng yín
jiē zhàng
xíng zhàng
bǎo zhàng
cǎi zhàng
zāng zhàng
bào zhang
mà zhàng
jū zhàng
bǎn zhàng
chí zhàng
è zhàng
chí zhàng
lā zhàng
sēn zhàng
chǎo zhàng
shū zhàng
píng zhàng
gōng zhàng
fù zhàng
yìng zhàng
zhì zhàng
nào zhàng
dǎo zhàng
chán zhàng
dāo zhàng
huī zhàng
jiāo zhàng
lóng zhàng
mén zhàng
jiǎo zhàng
páo zhàng
sǐ zhàng
huà zhàng
qì zhàng
hàn zhàng
yòu zhàng
jūn zhàng
wú zhàng
shèng zhàng
hè zhàng
chuàn zhàng
jiàn zhàng
shèng zhàng
hé zhàng
màn zhàng
gōng zhàng
pái zhàng
duì zhàng
wèi zhàng
huàn zhàng
dān zhàng
qiú zhàng
gàn zhàng
suì zhàng
duì zhàng
zǎo zhàng
mǎ zhàng
bài zhàng
xì zhàng
juàn zhàng
liáng zhàng
yǎng zhàng
yá zhàng
jiǎ zhàng
dèng zhàng
pì zhàng
bàn zhàng
dǎ zhàng
líng zhàng
yī zhàng
qí zhàng
pài zhàng
yǐ zhàng
yí zhàng
bīng zhàng
jìn zhàng
bǐ zhàng
mà zhàng
quán zhàng
kǎi zhàng
nèi zhàng
shì zhàng
zhǐ zhàng
⒈ 亦作“贜仗”。亦作“賍仗”。罪证,犯罪的证据。
引元关汉卿《四春园》第二折:“[官人云:]既然无词因,令史,他有行凶的赃仗么?[外郎云:]有这把行凶的刀子。”
元无名氏《冯玉兰》第三折:“现今俺船上,他撇下一把刀,便是赃仗了也。”
元孙仲章《勘头巾》第二折:“这头巾环子便是赃仗。”
元王仲文《救孝子》第三折:“你道是招呼尸亲,审问明白,止不过賍仗衣服。这件事有共无总是疑狱。”
用以证明贪污受贿的赃物。元.孙仲章《勘头巾.第二折》:「既有赃仗,可怎生前官手里不结绝?」元.无名氏《冯玉兰.第三折》:「现今俺船上,他撇下一把刀,便是赃仗了也。」也作「赃证」。
赃zāng(名)通过不正当的途径获得的财物:贼~|分~|官~|物~|~款。
仗读音:zhàng仗zhàng(1)本义:(动)执;拿着(兵器):(动)执;拿着(兵器)(2)(名)兵器的总称:仪~。(3)(动)凭借;倚仗:~势欺人。仗zhàng(动)指战争或战斗:打好春耕生产这一~。