jí kuáng
jí tíng
jí léi
jí tiào
jí shí
jí jìn
jí jiù
jí zuò
jí sú
jí bào
jí huǐ
jí yàng
jí jì
jí liú
jí shèn
jí shì
jí shěng
jí líng
jí fēng
jí xiǎng
jí qū
jí lì
jí cù
jí chí
jí lì
jí huì
jí miǎn
jí guān
jí sù
jí kū
jí gēng
jí kǔ
jí zhài
jí zú
jí bìng
jí kùn
jí zhěn
jí mèi
jí jìn
jí jí
jí rén
jí shù
jí shǒu
jí mài
jí lì
jí tòng
jí dǔ
jí hěn
jí chōu
jí wù
jí mǎ
jí hài
jí bù
jí lì
jí kē
jí rì
jí shēng
jí nüè
jí shǐ
jí fèn
jí dòu
jí xì
jí sǔn
jí shì
jí qí
jí gù
jí jí
jí jí
jí xiào
jí dù
jí mò
jí dòng
jí lù
jí lí
jí è
jí fēi
jí kuài
jí jìng
jí jiān
jí biàn
jí hū
jí jí
jí zǒu
jí chèn
jí zhuàng
jí zī
jí chí
jí dùn
jí lí
jí shū
jí jī
jí xīn
jí gù
jí jiù
jí zhàn
jí xùn
jí yán
jí gé
jí bèi
jí sè
jí hào
jí xué
jí jié
jí jù
jí xíng
jí hào
jí fèi
jí yī
jí huàn
jí xú
jí yǎng
jí diān
jí lì
⒈ 病患灾害。
引《国语·楚语下》:“夫谁无疾眚,能者早除之。旧怨灭宗,国之疾眚也……若召而近之,死无日矣。”
韦昭注:“眚,犹灾也。”
宋司马光《为庞相谢明堂礼成转官表》:“是以每循涯知止,以宠为忧,获一官若负谴訶,进一位若怀疾眚,非敢厌薄高爵,希慕虚名。”
疾jí(1)(名)疾病:积劳成~。(2)(名)痛苦:~苦。(3)(动)痛恨:~恶如仇。疾jí(形)急速;猛烈:~风|~驰|~走|大声~呼。
眚读音:shěng1.眼睛长白翳。
2.过错:不以一~掩大德(《左传·僖公三十三年》)。
3.古又同“省(shěng)”。