jí zhài
jí yàng
jí bìng
jí huàn
jí zhuàng
jí sù
jí bèi
jí shěng
jí hào
jí yán
jí shì
jí jí
jí fēng
jí shū
jí dù
jí sè
jí jù
jí kuáng
jí kǔ
jí jiān
jí lù
jí qū
jí dòng
jí gù
jí dòu
jí cù
jí miǎn
jí hěn
jí sǔn
jí gù
jí huǐ
jí jí
jí shù
jí tiào
jí chí
jí è
jí fèn
jí chèn
jí jìn
jí nüè
jí tòng
jí xīn
jí bù
jí kùn
jí xùn
jí yǎng
jí diān
jí lì
jí kuài
jí zú
jí lì
jí xì
jí jiù
jí zǒu
jí jí
jí bào
jí kū
jí zhàn
jí huì
jí shǐ
jí jiù
jí xiào
jí hào
jí lì
jí mèi
jí hū
jí rén
jí lí
jí liú
jí yī
jí mò
jí lì
jí xué
jí lí
jí shēng
jí jì
jí lì
jí shèn
jí léi
jí jìn
jí wù
jí chí
jí jī
jí shí
jí rì
jí biàn
jí líng
jí zhěn
jí zī
jí sú
jí chōu
jí zuò
jí hài
jí jí
jí jìng
jí qí
jí gé
jí shì
jí dùn
jí jié
jí mǎ
jí fēi
jí fèi
jí guān
jí shǒu
jí kē
jí mài
jí xú
jí dǔ
jí tíng
jí xíng
jí gēng
jí xiǎng
shēng huàn
pī huàn
guó huàn
bèi huàn
bìng huàn
liáo huàn
dú huàn
jiān huàn
gòu huàn
jiù huàn
huò huàn
lí huàn
bì huàn
zāo huàn
zhòng huàn
luàn huàn
rén huàn
mǐ huàn
guò huàn
kǔ huàn
dà huàn
yǎng huàn
xiǎo huàn
tōng huàn
wēi huàn
xiāo huàn
bù huàn
xù huàn
yí huàn
rǎng huàn
miǎn huàn
sù huàn
lǜ huàn
jiāo huàn
jí huàn
fēng huàn
gòu huàn
yí huàn
shì huàn
gōng huàn
gòng huàn
shì huàn
cháng huàn
jiù huàn
tiān huàn
wài huàn
dào huàn
fáng huàn
yǐn huàn
yōu huàn
rǎn huàn
jìn huàn
dù huàn
yàn huàn
hài huàn
fàn huàn
biān huàn
xiōng huàn
zāi huàn
dǔ huàn
kòu huàn
pín huàn
xiāo huàn
nèi huàn
yǎn huàn
léi huàn
wú huàn
lì huàn
sān huàn
sì huàn
wéi huàn
huǒ huàn
hòu huàn
jù huàn
shuǐ huàn
泛指疾病。
患病。
犹疾苦。
⒈ 泛指疾病。
引《左传·桓公六年》“不以隐疾” 晋杜预注:“隐痛疾患,辟不祥也。”
晋葛洪《抱朴子·讥惑》:“疾患危篤,不堪风冷,幃帐茵褥,任其所安。”
《北史·隋纪下·炀帝》:“年七十已上,疾患沉滞不堪居职,即给赐帛,送还本郡。”
⒉ 患病。
引《晋书·王述传》:“臣忝端右,而以疾患礼敬废替,犹谓可有差理。”
《南史·宋纪上·武帝》:“荆州刺史刘道规疾患,求归。”
唐韩愈《顺宗实录四》:“上自初即位,则疾患不能言,至四月益甚,时扶坐殿。”
⒊ 犹疾苦。
引宋叶适《沉元诚墓志铭》:“君既重其县人,县将有大虑,必待君而后决。君同其疾患,时其闕蠹,起而谋诸。”
病。
疾jí(1)(名)疾病:积劳成~。(2)(名)痛苦:~苦。(3)(动)痛恨:~恶如仇。疾jí(形)急速;猛烈:~风|~驰|~走|大声~呼。
患读音:huàn患huàn(1)(名)祸害;灾难:~难|水~。(2)(动)忧虑:忧~|~得~失。(3)(动)害(病):~病|~者。