jí yán
jí zǒu
jí kǔ
jí shèn
jí bù
jí kùn
jí lù
jí xiào
jí zuò
jí yǎng
jí shǒu
jí è
jí sù
jí jī
jí yī
jí jí
jí guān
jí bìng
jí shù
jí sú
jí gé
jí kuài
jí sè
jí xì
jí shēng
jí jì
jí chōu
jí mò
jí xú
jí jí
jí rì
jí dòng
jí fèn
jí jí
jí jiù
jí kē
jí chèn
jí zhěn
jí shǐ
jí líng
jí zú
jí rén
jí mài
jí xùn
jí huì
jí tòng
jí xīn
jí hài
jí hěn
jí huàn
jí qū
jí zhài
jí qí
jí lì
jí gù
jí shěng
jí jiān
jí liú
jí jìn
jí fēi
jí sǔn
jí wù
jí shì
jí jí
jí xiǎng
jí dù
jí kuáng
jí kū
jí miǎn
jí dòu
jí mǎ
jí lì
jí jìng
jí jié
jí zī
jí lì
jí zhàn
jí mèi
jí zhuàng
jí bào
jí cù
jí diān
jí shū
jí bèi
jí huǐ
jí xíng
jí fèi
jí gēng
jí gù
jí jiù
jí chí
jí fēng
jí biàn
jí dùn
jí lì
jí lí
jí léi
jí yàng
jí nüè
jí jù
jí hū
jí dǔ
jí hào
jí shì
jí lí
jí jìn
jí shí
jí tiào
jí hào
jí chí
jí xué
jí tíng
jí lì
cì tòng
nuǎn tòng
bēi tòng
kǔ tòng
bìng tòng
zhí tòng
tóu tòng
jiān tòng
chè tòng
kě tòng
fù tòng
fēn tòng
xìn tòng
jiǎo tòng
jīng tòng
sōng tòng
yú tòng
cǎn tòng
zhèn tòng
kuì tòng
yuàn tòng
jiǎ tòng
jí tòng
qiē tòng
cǎn tòng
fèn tòng
kù tòng
jù tòng
chóu tòng
yǐn tòng
qù tòng
chuāng tòng
hù tòng
fù tòng
ruǎn tòng
fèn tòng
zhǐ tòng
āi tòng
rú tòng
qǔ tòng
dùn tòng
dào tòng
jiē tòng
chuāng tòng
xīn tòng
hài tòng
nài tòng
zhǒng tòng
chén tòng
yǐn tòng
gǎn tòng
yā tòng
rěn tòng
suān tòng
shěn tòng
shēng tòng
zhèn tòng
suān tòng
cháng tòng
chì tòng
dú tòng
chuàng tòng
cè tòng
zhèng tòng
nuǎn tòng
jiù tòng
jiǎo tòng
kuān tòng
jīng tòng
qì tòng
téng tòng
bào tòng
jí tòng
zuò tòng
chù tòng
chǔ tòng
shāng tòng
ròu tòng
⒈ 疾病痛苦。
引《尹文子·大道下》:“今万民之望人君……盖欲料长幼,平赋敛,时其饥寒,省其疾痛,赏罚不滥,使役以时。”
《史记·屈原贾生列传》:“人穷则反本,故劳苦倦极,未尝不呼天也;疾痛惨怛,未尝不呼父母也。”
宋曾巩《尚书都官员外郎陈君墓志铭》:“其为民去害兴利,若疾痛嗜欲在己。”
清王士禛《池北偶谈·谈献一·司徒公历仕录》:“闻予病,书来,若疾痛之在其身。”
章炳麟《文学总略》:“身有疾痛,闻幼眇之音,则感慨随之矣。”
⒉ 疼痛。
引《孟子·告子上》:“今有无名之指屈而不信,非疾痛害事也,如有能信之者,则不远秦楚之路,为指之不若人也。”
《淮南子·修务训》:“夫七尺之形,心知忧愁劳苦,肤知疾痛寒暑,人情一也。”
清谭嗣同《以太说》:“疾痛疴痒,一触即知。”
疾jí(1)(名)疾病:积劳成~。(2)(名)痛苦:~苦。(3)(动)痛恨:~恶如仇。疾jí(形)急速;猛烈:~风|~驰|~走|大声~呼。
痛读音:tòng痛tòng(1)(形)悲伤:~心。(2)(形)尽情地;深切地;彻底的:~快。(3)(形)疼痛。