jí shèn
jí mǎ
jí shū
jí chí
jí lì
jí jiān
jí hài
jí xiǎng
jí shù
jí huàn
jí sù
jí cù
jí miǎn
jí chōu
jí mèi
jí hū
jí yī
jí jié
jí kǔ
jí zhàn
jí dòu
jí sè
jí hěn
jí yǎng
jí yán
jí jiù
jí qū
jí sǔn
jí tòng
jí jì
jí jí
jí hào
jí dǔ
jí gù
jí dù
jí zuò
jí nüè
jí xùn
jí shì
jí mò
jí xiào
jí è
jí rén
jí huǐ
jí xīn
jí jí
jí kē
jí zú
jí jìng
jí shěng
jí lì
jí bèi
jí fèi
jí rì
jí jìn
jí wù
jí yàng
jí shēng
jí bìng
jí chèn
jí shì
jí lù
jí jù
jí zhuàng
jí shí
jí jí
jí kuáng
jí hào
jí líng
jí gé
jí diān
jí gēng
jí jìn
jí xì
jí léi
jí lì
jí zī
jí zhěn
jí xú
jí lì
jí dùn
jí fèn
jí lì
jí gù
jí chí
jí lí
jí dòng
jí shǒu
jí shǐ
jí liú
jí bào
jí xué
jí fēi
jí kùn
jí kuài
jí tíng
jí jī
jí tiào
jí xíng
jí guān
jí lí
jí fēng
jí bù
jí jí
jí biàn
jí mài
jí zhài
jí sú
jí huì
jí kū
jí jiù
jí zǒu
jí qí
zhǐ hū
wū hū
sì hū
diǎn hū
jí hū
jiào hū
biān hū
háo hū
hào hū
kuáng hū
yù hū
zào hū
jí hū
shān hū
níng hū
dùn hū
gōu hū
chàng hū
hē hū
yī hū
huān hū
hān hū
huān hū
zhuī hū
chě hū
chuī hū
chēng hu
hān hū
chàng hū
kuáng hū
shēng hū
qiǎng hū
wà hū
cì hū
rè hū
yāo hū
yú hū
è hū
diǎn hū
léi hū
cǎn hū
bēn hū
zhāo hu
cháng hū
yīng hū
gē hū
jiào hū
xī hū
lí hū
dǎ hū
bēn hū
tí hū
shēn hū
huān hū
zhǒng hū
míng hū
tí hū
wū hū
chuǎn hū
zì hū
huān hū
gāo hū
zhà hū
zhā hu
hài hū
zhà hū
yāo hū
xiāo hū
zhā hū
zhà hū
xià hū
chì hū
jīng hū
jiē hū
huān hū
xiāo hū
yāo hū
lú hū
xiào hū
mù hū
jiào hū
zhào hū
xuān hū
fèn hū
háo hū
wèi hū
téng hū
sōng hū
疾呼jíhū
(1) 表示强烈或突发感情的呼喊
例愤怒和痛苦的疾呼英cry⒈ 急速地吐气。
引《韩非子·外储说右上》:“教歌者,先揆以法,疾呼中宫,徐呼中徵。”
⒉ 高呼;急切地呼喊。
引《史记·滑稽列传论》:“优旃临槛疾呼,陛楯得以半更。”
《三国志·吴志·程普传》:“策(孙策 )尝攻祖郎,大为所围, 普与一骑共蔽扞策,驱马疾呼,以矛突贼。”
唐杜牧《<李贺集>序》:“大和五年十月中,半夜时,舍外有疾呼传缄书者。”
孔厥《新儿女英雄续传》第五章:“黑老蔡望见, 杨英还在大声疾呼,不由得对她那股子热情和沉着劲儿,赞赏地笑了起来。”
⒊ 指高呼的声音。
引唐韩愈《曹成王碑》:“府中不闻急步疾呼,治民用兵各有条次。”
比喻公开大力呼吁或支持某些主张。
如:「大声疾呼」。
疾jí(1)(名)疾病:积劳成~。(2)(名)痛苦:~苦。(3)(动)痛恨:~恶如仇。疾jí(形)急速;猛烈:~风|~驰|~走|大声~呼。
呼读音:hū呼hū(1)(动)生物体把体内的气体排出体外(跟‘吸’相对):~吸|~出一口气。(2)(动)大声喊:~声|欢~|~口号|大声疾~。(3)(动)叫;叫人来:直~其名|一~百诺|~之即来;挥之即去。(4)(Hū)姓。(5)象声词:北风~~地吹。