xiào yī
xiào zǐ
xiào lǚ
xiào wǔ
xiào fù
xiào lián
xiào qún
xiào liè
xiào chéng
xiào jìng
xiào sūn
xiào shùn
xiào cí
xiào lǐ
xiào sī
xiào fú
xiào sì
xiào xiǎng
xiào sǔn
xiào líng
xiào lián
xiào kǎi
xiào kè
xiào dì
xiào hé
xiào xìng
xiào zhú
xiào qīn
xiào wéi
xiào jiǎ
xiào dé
xiào xiǎng
xiào qì
xiào jiā
xiào jǐn
xiào péng
xiào qī
xiào dao
xiào gǎn
xiào zhēng
xiào chēng
xiào jué
xiào fū
xiào niǎo
xiào bó
xiào shùn
xiào nǚ
xiào yǎng
xiào tì
xiào qǐ
xiào mù
xiào mén
xiào jié
xiào jǐ
xiào gōng
sī lián
jié lián
gāo lián
jié lián
qiān lián
zhēn lián
qín lián
jǐn lián
jiǎo lián
fēi lián
jīng lián
pǔ lián
huì lián
bì lián
yǎng lián
táng lián
shāng lián
xiǎo lián
fèng lián
jī lián
hán lián
juān lián
chá lián
gū lián
jiǎn lián
kè lián
xiū lián
gāng lián
míng lián
zhōng lián
jié lián
gōng lián
yǐn lián
lǒng lián
jù lián
bù lián
fāng lián
qīng lián
jìn lián
qìng lián
nèi lián
tuán lián
jiàng lián
wěi lián
fěi lián
dī lián
xiào lián
孝廉xiàolián
(1) 汉代选拔官吏的两种科目。孝,指孝子,廉,指廉洁之士。后来被举荐的人也称为“孝廉”
例举孝廉不行。——《后汉书·张(好工具.)衡传》英two subjects to select offcials in Han Dynasty⒈ 孝,指孝悌者;廉,清廉之士。分别为统治阶级选拔人才的科目,始於汉代,在东汉尤为求仕者必由之途,后往往合为一科。亦指被推选的士人。
引《汉书·武帝纪》:“元光元年冬十一月,初令郡国举孝廉各一人。”
颜师古注:“孝谓善事父母者,廉谓清洁有廉隅者。”
晋葛洪《抱朴子·审举》:“夫选用失於上,则牧守非其人矣;贡举轻於下,则秀孝不得贤矣。故时人语曰:‘举秀才,不知书;察孝廉,父别居。’”
《旧唐书·杨绾传》:“望请依古制,县令察孝廉,审知其乡閭有孝友信义廉耻之行,加以经业,才堪策试者,以孝廉为名,荐之於州。”
宋周煇《清波杂志》卷三:“俾乡人举其孝廉。孝者,当兵火扰攘之际,供母养无缺;廉者,虽在穷约,人或賙之,有所不受。”
《醒世恒言·三孝廉让产立高名》:“原来汉朝取士之法,不比今时。他不以科目取士,惟凭州郡选举。虽则有博学宏词、贤良方正等科,惟以孝廉为重。孝者,孝弟;廉者,廉洁。孝则忠君,廉则爱民。但是举了孝廉,便得出身做官。”
清戴名世《刘光禄墨卷序》:“以孝廉举者,既举而不可不孝不廉也。”
⒉ 明清两代对举人的称呼。
引《儿女英雄传》第十八回:“次年乡试,便高中了孝廉;转年会试又联捷了进士,歷升了内阁学士。”
《二十年目睹之怪现状》第四七回:“沿海的房舱本来甚少,都被那位何孝廉定去了。”
张友鹤校注:“﹝孝廉﹞举人的别称。”
称科举时代的举人。
孝xiào(1)本义:(动)尽心奉养和服从父母;孝顺:~子|尽~。(2)(名)旧时尊长死后在一定时期内遵守的礼俗:守~。(3)(名)丧服:穿~|带~。
廉读音:lián廉lián(1)(形)廉洁:清~|~耻。(2)(形)便宜:低~|价~物美。(3)(Lián)姓。