xiào lǚ
xiào fú
xiào fù
xiào gǎn
xiào yǎng
xiào qǐ
xiào lián
xiào dì
xiào mén
xiào liè
xiào xiǎng
xiào qún
xiào sǔn
xiào jǐ
xiào niǎo
xiào tì
xiào zhú
xiào cí
xiào chēng
xiào péng
xiào lián
xiào hé
xiào lǐ
xiào kè
xiào dao
xiào jǐn
xiào zǐ
xiào shùn
xiào líng
xiào jiǎ
xiào xiǎng
xiào jiā
xiào yī
xiào kǎi
xiào wéi
xiào wǔ
xiào sì
xiào fū
xiào sī
xiào dé
xiào jué
xiào xìng
xiào mù
xiào qì
xiào bó
xiào qī
xiào chéng
xiào nǚ
xiào qīn
xiào shùn
xiào jìng
xiào sūn
xiào jié
xiào zhēng
xiào gōng
láo xiǎng
jiàn xiǎng
mèng xiǎng
fù xiǎng
jìn xiǎng
shí xiǎng
fú xiǎng
jìn xiǎng
lái xiǎng
shè xiǎng
yòu xiǎng
lín xiǎng
bīn xiǎng
cháo xiǎng
guàn xiǎng
xīn xiǎng
zhuī xiǎng
kuì xiǎng
míng xiǎng
diàn xiǎng
xiào xiǎng
jiāo xiǎng
gòng xiǎng
jiā xiǎng
pèi xiǎng
xī xiǎng
cóng xiǎng
yí xiǎng
shí xiǎng
là xiǎng
gòng xiǎng
yàn xiǎng
gào xiǎng
⒈ 同“孝享”。
引《乐府诗集·郊庙歌辞十·太和舞》:“广乐既备,嘉荐既新,述先惟德,孝饗惟亲。”
《北史·隋纪下·炀帝》:“聿追孝饗,德莫至焉。”
《宋史·乐志十》:“配天作极,孝饗是将。”
孝xiào(1)本义:(动)尽心奉养和服从父母;孝顺:~子|尽~。(2)(名)旧时尊长死后在一定时期内遵守的礼俗:守~。(3)(名)丧服:穿~|带~。
飨读音:xiǎng飨(动)〈书〉用酒食款待人。泛指请人享受:~客|以~读者。