xiào sǔn
xiào fū
xiào xiǎng
xiào qǐ
xiào jìng
xiào zǐ
xiào jiǎ
xiào sī
xiào xiǎng
xiào jié
xiào qì
xiào fú
xiào mén
xiào zhēng
xiào lǚ
xiào yǎng
xiào shùn
xiào jǐn
xiào lián
xiào péng
xiào wǔ
xiào kè
xiào wéi
xiào yī
xiào dao
xiào jǐ
xiào niǎo
xiào mù
xiào fù
xiào jiā
xiào hé
xiào tì
xiào liè
xiào bó
xiào xìng
xiào shùn
xiào sì
xiào jué
xiào qún
xiào gōng
xiào nǚ
xiào líng
xiào gǎn
xiào kǎi
xiào dì
xiào qīn
xiào chéng
xiào lián
xiào chēng
xiào qī
xiào dé
xiào cí
xiào sūn
xiào lǐ
xiào zhú
zǐ sǔn
jiāo sǔn
fú sǔn
qǐ sǔn
bāo sǔn
jiē sǔn
shū sǔn
dòng sǔn
huái sǔn
tuò sǔn
huáng sǔn
míng sǔn
bèng sǔn
chūn sǔn
biān sǔn
lú sǔn
bān sǔn
xuě sǔn
hán sǔn
guò sǔn
yīng sǔn
miè sǔn
cuò sǔn
jiàn sǔn
jiàn sǔn
zhú sǔn
bīng sǔn
ní sǔn
xiān sǔn
chá sǔn
dí sǔn
lán sǔn
zōng sǔn
àn sǔn
mǔ sǔn
biān sǔn
dòu sǔn
dān sǔn
biān sǔn
wǎn sǔn
zōng sǔn
shí sǔn
chǔ sǔn
xiào sǔn
yù sǔn
kǔ sǔn
⒈ 亦作“孝笋”。见“孝笋”。
引《三国志·吴志·孙晧传》“司空孟仁 ( 孟宗 )卒” 裴松之注引《楚国先贤传》:“宗母嗜笋,冬节将至。时笋尚未生, 宗入竹林哀嘆,而笋为之出,得以供母,皆以为至孝之所致感。”
后因以“孝笋”为称颂孝子之典。 北周庾信《周上柱国齐王宪神道碑》:“君亲惟一,臣子惟寧。忠泉出井,孝笋生庭。”
清钮琇《觚賸续编·志贞姑妙霓诗》:“组训功为慈云积,滫瀡心唯孝笋知。”
孝xiào(1)本义:(动)尽心奉养和服从父母;孝顺:~子|尽~。(2)(名)旧时尊长死后在一定时期内遵守的礼俗:守~。(3)(名)丧服:穿~|带~。
笋读音:sǔn笋sǔn(名)竹的嫩芽。