liú chéng
liú rì
liú mù
liú ài
liú lí
liú liàn
liú lián
liú yí
liú shǐ
liú fàng
liú cān
liú hǎi
liú yùn
liú bái
liú jí
liú yù
liú sī
liú jiān
liú shǒu
liú jí
liú lián
liú zhì
liú jīng
liú zhì
liú kǔ
liú tián
liú lì
liú qǔ
liú zǎn
liú yín
liú shì
liú yán
liú xī
liú dú
liú hòu
liú xiào
liú shù
liú cáo
liú wù
liú shèng
liú zàng
liú yù
liú yòng
liú shén
liú chǔ
liú chǔ
liú hòu
liú pàn
liú zǐ
liú mén
liú chuán
liú jì
liú xià
liú rèn
liú xiāng
liú mìng
liú hǎo
liú mù
liú jū
liú míng
liú zhǐ
liú zhǒng
liú nì
liú tóu
liú fǔ
liú yí
liú zhōng
liú nián
liú dòng
liú luò
liú yuàn
liú shè
liú tái
liú huān
liú yī
liú yì
liú zuò
liú bì
liú mù
liú tí
liú zhí
liú dǐ
liú tíng
liú zǔ
liú zhèn
liú mǎ
liú kòng
liú kè
liú huáng
liú yǐn
liú xué
liú bié
liú gēng
liú kūn
liú niǎo
liú bù
liú yǎn
liú yáng
liú xīn
liú zhōu
liú mǐn
liú shí
liú bān
liú zhǎo
liú chuán
liú huà
liú zhì
liú guǎn
liú dú
liú sī
liú shì
liú jué
liú dǐ
liú méng
liú shì
liú zhì
liú yí
liú cún
liú dài
liú shòu
liú fàn
liú kuǎn
liú xì
liú yán
liú xíng
liú yuán
liú dū
liú nàn
liú qíng
liú tuì
liú chí
liú yǎng
liú yǐng
liú niú
liú shēn
liú jù
liú bīn
liú niàn
liú dài
liú shòu
liú tún
liú cáng
liú zhù
liú zhù
liú sù
liú fāng
qū zhì
bū zhì
dǐ zhì
chán zhì
sè zhì
yān zhì
jú zhì
yū zhì
qiān zhì
jí zhì
pàn zhì
jiāo zhì
mí zhì
jī zhì
jiāng zhì
cū zhì
hé zhì
kuàng zhì
yì zhì
yí zhì
bá zhì
wán zhì
piān zhì
màn zhì
zhù zhì
lún zhì
qiè zhì
dāi zhì
wǎng zhì
huì zhì
hé zhì
yīn zhì
qiān zhì
yōng zhì
qī zhì
pò zhì
rǒng zhì
qǐn zhì
jué zhì
zǔ zhì
bǎn zhì
dǐ zhì
liú zhì
bù zhì
jiǎn zhì
yán zhì
pǐ zhì
huī zhì
yóu zhì
dǐ zhì
bǐ zhì
gù zhì
tún zhì
liàn zhì
jǔ zhì
hūn zhì
dùn zhì
chén zhì
shī zhì
cí zhì
liú zhì
jiǔ zhì
bèn zhì
yù zhì
jí zhì
jiǒng zhì
zhì zhì
kùn zhì
chī zhì
bá zhì
jī zhì
qiān zhì
nián zhì
fèi zhì
cū zhì
pǐ zhì
sì zhì
ní zhì
sù zhì
nián zhì
chū zhì
yōng zhì
níng zhì
pì zhì
méng zhì
nì zhì
bìng zhì
xì zhì
gěng zhì
è zhì
nìng zhì
chí zhì
shū zhì
tíng zhì
yū zhì
jū zhì
sè zhì
⒈ 亦作“留蹛”。
⒉ 停留;羁留。
引《史记·太史公自序》:“是岁天子始建汉家之封,而太史公留滞周南,不得与从事,故发愤且卒。”
唐王建《荆门行》:“壮年留滞尚思家,况復白头在天涯。”
清姚衡《寒秀草堂笔记》卷三:“道光丙申,余留滞岭外者,再閲岁矣。”
冰心《六一姊》:“余妈还舍不得走……她知道我万不愿再留滞了,只得站起来谢了六一姊,又和四围的村妇纷纷道别。”
⒊ 指扣留,强行留人。
引清纪昀《阅微草堂笔记·滦阳消夏录一》:“即将该魂验实放行,毋得勒索留滞。”
⒋ 搁置;阻塞。
引《三国志·魏志·高柔传》:“﹝柔﹞处法允当,狱无留滞。”
《南史·王俭传》:“令史諮事,宾客满席, 俭应接銓序,傍无留滞。”
宋司马光《乞与诸位往来商量公事札子》:“其执政有欲商量公事者……所贵论议详尽,事无留滞。”
孙中山《建国方略·国际共同开发实业计划》:“假使外国银行先遵正当之途……然后与政府订契约,则事顺易行,岂复有留滞之忧?”
⒌ 指搁置之事。
引《北齐书·循吏传·郎基》:“﹝基﹞后带潁川郡,积年留滞,数日之中剖判咸尽。”
⒍ 屯积东西;积聚。
引《史记·平準书》:“日者,大将军攻匈奴,斩首虏万九千级,留蹛无所食。”
司马贞索隐:“留蹛无所食。墆(蹛)音迭,谓贮也。 韦昭音滞,谓积也。又按《古今字詁》墆今‘滞’字,则墆与滞同。按,谓富人贮滞积穀,则贫者无所食也。”
《后汉书·段熲传》:“匈奴 、种羌,并擅其地,是为癕疽伏疾,留滞胁下,如不加诛,转就滋大。”
⒎ 指身处困境。
引《楚辞·东方朔<七谏·怨世>》:“年既已过太半兮,然埳軻而留滞。”
王逸注:“言年已过五十,而輡軻沉滞,卒无所逢遇也。”
唐杜甫《引水》诗:“人生留滞生理难,斗水何直百忧宽。”
宋司马光《送薛水部十丈通判并州》诗:“知君留滞久,从此欲腾驤。”
⒏ 指身处困境之人。
引《汉书·儒林传序》:“臣谨案詔书律令下者……以治礼掌故以文学礼义为官,迁留滞。”
颜师古注:“言治礼掌故之官,本以有文学习礼义而为之,又所以迁擢留滞之人。”
停滞不前。《史记.卷一三○.太史公自序》:「是岁天子始建汉家之封,而太史公留滞周南,不得与从事,故发愤且卒。」《西游记.第一二回》:「玄奘大喜,即便谢了恩,领了物事,更无留滞之意。」也作「滞留」。
留liú(1)基本义:(动)停止在某一个处所或地位不动:(动)停止在某一个处所或地位不动(2)(动)留学:~洋|~英。(3)(动)使留;不使离去:挽~|拘~|~客人吃饭。(4)(动)注意力放在某方面:~心|~神。(5)(动)保留:自~地|~底稿|~胡子。(6)(动)(把别人送来的东西)收下:礼物先~下来。(7)(动)遗留:旅客~言簿|他把书~在我这里了。(8)(Liú)姓。
滞读音:zhì滞zhì(动)停滞;不流畅:~碍|~洪|~货|~留|~泥|~涩。