xiān lǒng
mài lǒng
yōu lǒng
bēi lǒng
tián lǒng
hé lǒng
wǎ lǒng
qí lǒng
jiāng lǒng
chéng lǒng
shān lǒng
mǔ lǒng
quǎn lǒng
fén lǒng
qiū lǒng
qiān lǒng
huáng lǒng
dēng lǒng
mǔ lǒng
hè lǒng
gāng lǒng
qiān lǒng
bō lǒng
fó lǒng
guān lǒng
qín lǒng
chóu lǒng
liáo lǒng
tuí lǒng
kōng lǒng
yǐ lǒng
qiū lǒng
biān lǒng
⒈ 田间高地。
引清戴名世《张翁家传》:“余闻张翁事父母颇孝谨,其父卒,为营墓地不得,忽夜梦见父携游郭外,指一阡陇言曰:‘此吾葬处也。’”
阡qiān(1)(名)〈书〉田地中间南北方向的小路。(2)(名)〈书〉通往坟墓的道路。
陇读音:lǒng1.陇山,山名。在陕西、甘肃交界处:~右。
2.甘肃的别称。
3.古又同“垄”。