lù fèng
lù lù
lù cì
lù liáng
lù dù
lù xūn
lù huàn
lù suàn
lù shǎng
lù zhí
lù wù
lù rù
lù lìng
lù qīn
lù shǐ
lù shù
lù fèng
lù shí
lù jí
lù qì
lù tián
lù zuò
lù yùn
lù sù
lù xǔ
lù liào
lù mǐ
lù mǎ
lù lì
lù xīng
lù ěr
lù lǐ
lù lì
lù guǐ
lù lǐn
lù xiāng
lù bān
lù qián
lù mìng
lù shì
lù ér
lù jué
lù tú
lù cì
lù yì
lù suàn
lù chén
lù yǎng
lù bǐng
lù wèi
lù zhǐ
lù yǐn
lù yīn
lù xiǎng
lù zhì
lù zuò
lù zé
lù xì
jī cì
qīn cì
yōu cì
xíng cì
cún cì
héng cì
yí cì
chì cì
zūn cì
shāng cì
miǎn cì
qǔ cì
xī cì
jiàn cì
xuān cì
hǎo cì
chǒng cì
bān cì
lài cì
jiā cì
zèng cì
tè cì
zhān cì
zhī cì
yīn cì
qìng cì
gěi cì
láo cì
mù cì
fèng cì
yù cì
lù cì
bài cì
jūn cì
fù cì
huí cì
fèng cì
kuàng cì
lǐ cì
zhòng cì
yù cì
bān cì
tiān cì
zhān cì
dǐng cì
jiāo cì
chū cì
zhèn cì
ēn cì
mìng cì
bǐng cì
yàn cì
fèng cì
lǐn cì
duì cì
zhuī cì
shǎng cì
biàn cì
cái cì
kào cì
yǔ cì
kuì cì
gòng cì
shén cì
chì cì
fēng cì
róng cì
huì cì
dé cì
là cì
bāo cì
yóu cì
yàn cì
shàn cì
wú cì
zhōu cì
⒈ 禄赏。
引《汉书·贡禹传》:“禄赐愈多,家日以益富,身日以益尊。”
《三国志·魏志·华歆传》:“歆素清贫,禄赐以振施亲戚故人,家无担石之储。”
《隋书·食货志》:“由是内外率职,府帑充实,百官禄赐及赏功臣,皆出於丰厚焉。”
《新唐书·百官志一》:“吏部郎中,掌文官阶品、朝集、禄赐,给其告身。”
宋欧阳修《亳州乞致仕第四表》:“再念臣早从壮岁,粗学文辞,久冒荣阶,常丰禄赐。”
禄lù(1)(名)古代称官吏的俸给:俸~|高官厚~。(2)(Lù)姓。
赐读音:cì赐cì(1)(动)旧指上级对下级;长辈对晚辈的给予:赏~。(2)(名)敬辞;指所受的礼物:厚~受之有愧。