wū jiāng
liǎo jiāng
qǔ jiāng
bàng jiāng
zhōng jiāng
zhěn jiāng
sān jiāng
héng jiāng
yún jiāng
xiāng jiāng
cāng jiāng
zhī jiāng
kōng jiāng
xī jiāng
yǐn jiāng
yān jiāng
jiǎn jiāng
liáo jiāng
luán jiāng
fēi jiāng
sōng jiāng
zhè jiāng
kāi jiāng
gàn jiāng
běi jiāng
liǔ jiāng
qián jiāng
qīng jiāng
hù jiāng
huái jiāng
guò jiāng
cāo jiāng
tān jiāng
lú jiāng
chūn jiāng
jì jiāng
shǔ jiāng
hè jiāng
yáo jiāng
nèn jiāng
dì jiāng
dà jiāng
hàn jiāng
dōng jiāng
bì jiāng
chéng jiāng
shěn jiāng
nán jiāng
tiān jiāng
liǎng jiāng
qīng jiāng
lǐng jiāng
tuó jiāng
zhòng jiāng
yán jiāng
èr jiāng
shàng jiāng
líng jiāng
wài jiāng
màn jiāng
hán jiāng
kē jiāng
jīng jiāng
tóng jiāng
fēng jiāng
liǎng jiāng
liàn jiāng
jǐn jiāng
dù jiāng
huí jiāng
xiāng jiāng
chǔ jiāng
yù jiāng
zhū jiāng
luó jiāng
nù jiāng
wú jiāng
jīng jiāng
lián jiāng
zhǎng jiāng
yuè jiāng
xià jiāng
hán jiāng
mán jiāng
xiá jiāng
mín jiāng
wén jiāng
⒈ 长江自四川奉节县瞿塘峡以下,至湖北宜昌,称为峡江。
引宋陆游《白帝泊舟》诗:“峡江春涨减, 瀼岸夜灯疏。”
《嘉庆重修一统志·夔志府一·大江》:“旧《志》:‘自瞿唐而下,谓之峡江。’”
长江自瞿塘峡以东,至奉节,因两岸夹耸,蔽日遮天,且江流湍急,故称为「峡江」 。
峡(名)两山夹水的地方:~谷。
江读音:jiāng江jiāng(1)(名)大河:长~|珠~|黑龙~。(2)(名)指长江:~汉|~淮|~南|~左。(3)(名)姓。