luó jiāng
wū jiāng
jīng jiāng
dà jiāng
huái jiāng
yuè jiāng
hù jiāng
liǎng jiāng
tuó jiāng
chǔ jiāng
tān jiāng
màn jiāng
wú jiāng
lǐng jiāng
jì jiāng
zhěn jiāng
shǔ jiāng
liǎng jiāng
fēng jiāng
nán jiāng
lú jiāng
lián jiāng
hán jiāng
nèn jiāng
yān jiāng
guò jiāng
yǐn jiāng
yáo jiāng
qīng jiāng
hán jiāng
kē jiāng
mán jiāng
kōng jiāng
gàn jiāng
líng jiāng
jǐn jiāng
zhǎng jiāng
cāng jiāng
liǔ jiāng
qǔ jiāng
cāo jiāng
zhòng jiāng
bàng jiāng
èr jiāng
chūn jiāng
wén jiāng
huí jiāng
zhōng jiāng
tóng jiāng
liǎo jiāng
sōng jiāng
hàn jiāng
xiá jiāng
xiāng jiāng
zhī jiāng
wài jiāng
héng jiāng
hè jiāng
yù jiāng
luán jiāng
qīng jiāng
dì jiāng
dōng jiāng
yán jiāng
chéng jiāng
yún jiāng
xià jiāng
shàng jiāng
tiān jiāng
bì jiāng
xī jiāng
jīng jiāng
liàn jiāng
mín jiāng
qián jiāng
zhè jiāng
dù jiāng
liáo jiāng
běi jiāng
sān jiāng
jiǎn jiāng
xiāng jiāng
nù jiāng
zhū jiāng
kāi jiāng
fēi jiāng
shěn jiāng
⒈ 江流;江水。以江水呈苍色,故称。
引南朝梁任昉《赠郭桐庐》诗:“沧江路穷此,湍险方自兹。”
唐陈子昂《群公集毕氏林亭》诗:“子牟恋魏闕,渔父爱沧江。”
明张含《己亥秋月寄杨升庵》诗:“比来消息风尘断,白首沧江学钓鱼。”
清吴伟业《毛子晋斋中读吴匏庵手抄宋谢翱西台恸哭记》诗:“子陵留高臺,西面沧江緑。”
暗绿的江水。
沧cāng(形)(水)青绿色。
江读音:jiāng江jiāng(1)(名)大河:长~|珠~|黑龙~。(2)(名)指长江:~汉|~淮|~南|~左。(3)(名)姓。