fēng yǐ
fēng chén
fēng xīng
fēng cháo
fēng qǐ
fēng kuáng
fēng zhī
fēng wáng
fēng zhì
fēng líng
fēng qǐ
fēng dié
fēng niǎo
fēng kē
fēng zhōu
fēng fēi
fēng rǎng
fēng shēng
fēng huáng
fēng shì
fēng tún
fēng ruì
fēng xū
fēng yǔ
fēng yǒu
fēng jiāo
fēng méi
fēng mù
fēng zhǔn
fēng xíng
fēng hài
fēng chài
fēng wǔ
fēng yǐ
fēng kuì
fēng dù
fēng rǎng
fēng fēn
fēng dié
fēng rǔ
fēng zǐ
fēng chū
fēng chǎng
fēng ér
fēng hè
fēng lì
fēng fáng
fēng yǒng
fēng táng
fēng mì
fēng wō
fēng qí
fēng jù
fēng jiāng
fēng yāo
fēng wǔ
fēng là
fēng dòng
fēng jiá
fēng zhàng
fēng gāo
fēng qì
fēng zǎn
fēng niǎo
fēng é
fēng dú
fēng yè
fēng xiāng
fēng fěn
fēng yōng
fēng jí
fēng jié
fēng hù
fēng yá
fēng yì
fēng tái
fēng máng
fēng là
fēng yīn
fēng cù
fēng qún
fēng qǐ
xiá jiāng
chūn jiāng
jǐn jiāng
hán jiāng
liǔ jiāng
zhū jiāng
yù jiāng
cāng jiāng
xià jiāng
tuó jiāng
xiāng jiāng
zhī jiāng
luán jiāng
dì jiāng
liàn jiāng
cāo jiāng
gàn jiāng
líng jiāng
hán jiāng
shàng jiāng
kē jiāng
wū jiāng
yáo jiāng
yún jiāng
yuè jiāng
hàn jiāng
liáo jiāng
hù jiāng
lǐng jiāng
zhǎng jiāng
liǎng jiāng
liǎo jiāng
héng jiāng
jīng jiāng
lú jiāng
zhōng jiāng
qǔ jiāng
shǔ jiāng
sōng jiāng
fēi jiāng
èr jiāng
kāi jiāng
běi jiāng
nù jiāng
huí jiāng
jīng jiāng
nán jiāng
tān jiāng
shěn jiāng
xiāng jiāng
jiǎn jiāng
màn jiāng
guò jiāng
zhěn jiāng
tóng jiāng
bàng jiāng
wén jiāng
fēng jiāng
qīng jiāng
dōng jiāng
hè jiāng
qīng jiāng
chǔ jiāng
nèn jiāng
wài jiāng
tiān jiāng
luó jiāng
mán jiāng
bì jiāng
sān jiāng
kōng jiāng
mín jiāng
liǎng jiāng
chéng jiāng
zhè jiāng
jì jiāng
huái jiāng
dù jiāng
yǐn jiāng
qián jiāng
lián jiāng
wú jiāng
zhòng jiāng
dà jiāng
yān jiāng
yán jiāng
xī jiāng
⒈ 蟹的一种。
引《太平御览》卷九四三引《临海水土物志》:“蜂江如□蟹大,有足,两螯,壳牢如石蜠同,不中食也。”
宋洪迈《容斋四笔·临海蟹图》:“文登吕亢,多识草木虫鱼。守官台州临海,命工作《蟹图》,凡十有二种……十曰蜂江。如蟹,两螯足极小,坚如石,不可食。”
蜂fēng(1)(名)昆虫;种类很多;有毒刺;能蜇人;常成群住在一起:~巢|~刺|~房|~蜡|~蜜|~群|~乳|~王|~窝|~箱|~王精|~窝煤。(2)(名)特指蜜蜂。(3)(动)比喻成群地:~起|~拥|~聚。
江读音:jiāng江jiāng(1)(名)大河:长~|珠~|黑龙~。(2)(名)指长江:~汉|~淮|~南|~左。(3)(名)姓。