mán qiáng
mán zuò
mán gū
mán zōu
mán zuǒ
mán lǔ
mán mò
mán huì
mán nán
mán xī
mán huāng
mán jīng
mán zhā
mán ér
mán jiǔ
mán jīng
mán sài
mán kè
mán yāo
mán qín
mán dòng
mán zhǐ
mán bó
mán yì
fǔ kuài
mán bù
mán zú
mán guō
mán jūn
mán kòu
mán mín
mán xuē
mán jiǎo
mán qiáng
mán hèng
mán chuán
mán tóng
mán lǐ
mán zhuāng
mán pái
mán zhān
mán fāng
mán bó
mán huò
mán mán
mán máo
mán tóng
mán qì
mán wáng
mán hé
mán chuáng
mán yí
mán chù
mán tuó
mán téng
mán zuò
mán chǔ
mán jūn
mán chán
mán jiāng
mán luò
mán tíng
mán shū
mán yān
mán zhēn
mán chàng
mán jǐn
mán dàn
mán yín
mán fú
mán tóu
mán gǔ
mán yīn
mán jì
mán huà
mán huā
mán wéi
mán guǎng
mán bào
mán yáo
mán gōng
mán gē
mán shì
mán zi
mán qiú
mán jiāo
mán nú
mán jué
mán mò
mán lǐ
mán mò
mán zhàng
mán dí
mán niáng
mán guǒ
mán chóng
mán chù
mán pí
mán shì
mán sú
mán chá
mán chuí
mán jī
mán rén
mán xián
mán fǔ
mán gàn
mán liáo
mán xuē
mán shēng
mán lì
mán cūn
mán jìn
mán xià
mán yǒng
mán qí
mán lì
mán yǔ
mán hàn
mán pó
mán tǔ
mán mò
mán dǐ
mán yě
mán jiān
mán yí
mán biān
mán lì
mán yáo
mán kē
mán xìng
chūn jiāng
cāng jiāng
yuè jiāng
shěn jiāng
jǐn jiāng
tiān jiāng
hù jiāng
zhī jiāng
yán jiāng
guò jiāng
wū jiāng
jiǎn jiāng
nán jiāng
zhū jiāng
liǎng jiāng
gàn jiāng
tóng jiāng
cāo jiāng
qǔ jiāng
bàng jiāng
qīng jiāng
liǔ jiāng
bì jiāng
hè jiāng
kōng jiāng
shǔ jiāng
fēng jiāng
xià jiāng
qīng jiāng
yǐn jiāng
fēi jiāng
liǎng jiāng
xiāng jiāng
jì jiāng
zhěn jiāng
wén jiāng
màn jiāng
nù jiāng
qián jiāng
yún jiāng
zhōng jiāng
mín jiāng
dōng jiāng
hán jiāng
wài jiāng
tuó jiāng
yáo jiāng
sōng jiāng
lú jiāng
běi jiāng
wú jiāng
liàn jiāng
dà jiāng
luó jiāng
xiá jiāng
liáo jiāng
lǐng jiāng
nèn jiāng
héng jiāng
xī jiāng
dù jiāng
chǔ jiāng
luán jiāng
hàn jiāng
jīng jiāng
kāi jiāng
yān jiāng
chéng jiāng
líng jiāng
liǎo jiāng
lián jiāng
zhòng jiāng
kē jiāng
xiāng jiāng
shàng jiāng
hán jiāng
mán jiāng
zhǎng jiāng
zhè jiāng
sān jiāng
dì jiāng
tān jiāng
jīng jiāng
èr jiāng
yù jiāng
huí jiāng
huái jiāng
⒈ 指四川青衣江。因自塞外流入乐山境与岷江会合,故称。亦泛指南方少数民族聚居地带的江水。
引宋苏轼《初发嘉州》诗:“锦水细不见,蛮江清可怜。”
王十朋注引林子仁曰:“蛮江, 阳山与青衣江也。”
查慎行注:“《太平寰宇记》:青衣水,濯衣即青,故名。至龙游县,与汶水合,以其来自徼外,故曰蛮江。”
宋陆游《青玉案·与朱景参会北岭》词:“小槽红酒,晚香丹荔,记取蛮江上。”
清吴伟业《送曹秋岳以少司农迁广东左辖》诗:“山连鸟道天应尽,日落蛮江浪未平。”
闽江的别名。参见「闽江」条。
蛮mán(1)(形)粗野;凶恶;不通情理:野~|~不讲理。(2)(名)我国古代称南方的民族。(3)(副)〈方〉很;挺:~好。
江读音:jiāng江jiāng(1)(名)大河:长~|珠~|黑龙~。(2)(名)指长江:~汉|~淮|~南|~左。(3)(名)姓。