xiān zǎo
xiān chàng
xiān dòng
xiān jì
xiān cáo
xiān shān
xiān huì
xiān dǎo
xiān shì
xiān pǐn
xiān fǎ
xiān yùn
xiān zǎo
xiān jǐng
xiān dàn
xiān hè
xiān bì
xiān huá
xiān bǐ
xiān guǎn
xiān shī
xiān yùn
xiān shǎn
xiān liú
xiān què
xiān zhǎng
xiān gǔ
xiān jì
xiān chūn
xiān lǐ
xiān cén
xiān xiāng
xiān qiáo
xiān jiè
xiān chǎng
xiān yuán
xiān jìn
xiān mén
xiān shù
xiān chén
xiān lú
xiān dié
xiān lù
xiān gé
xiān lè
xiān fēi
xiān chá
xiān nú
xiān diǎn
xiān xuān
xiān juàn
xiān kān
xiān guì
xiān jì
xiān shū
xiān jū
xiān jī
xiān dān
xiān qiáo
xiān qiè
xiān láng
xiān xí
xiān tuì
xiān jǐ
xiān yù
xiān háo
xiān yí
xiān yóu
xiān yīn
xiān jìng
xiān lài
xiān xiān
xiān háng
xiān zhuàn
xiān guǒ
xiān mào
xiān shěng
xiān yù
xiān gòu
xiān hè
xiān pǔ
xiān pā
xiān yàn
xiān yǔ
xiān guī
xiān é
xiān rén
xiān shǐ
xiān jiào
xiān jū
xiān cài
xiān mèi
xiān tuó
xiān gū
xiān wèi
xiān táo
xiān yuè
xiān fāng
xiān tà
xiān láo
xiān yuàn
xiān chóu
xiān hé
xiān jìng
xiān pǔ
xiān jià
xiān yè
xiān dào
xiān jī
xiān qù
xiān ér
xiān bì
xiān ráo
xiān fān
xiān zōng
xiān lì
xiān fǔ
xiān shǔ
xiān shī
xiān lǚ
xiān dié
xiān zhě
xiān shēng
xiān bài
xiān shǒu
xiān hàn
xiān lìng
xiān jué
xiān zòu
xiān gě
xiān tī
xiān piān
xiān zhōu
xiān luó
xiān huà
xiān bó
xiān fán
xiān lǘ
xiān jīn
xiān shì
xiān bù
xiān líng
xiān qiú
xiān wēng
xiān guān
xiān máo
xiān fàn
xiān quē
xiān lù
xiān qī
xiān fēng
xiān yán
xiān gōng
xiān qǔ
xiān jiā
xiān qiú
xiān jì
xiān tái
xiān gé
xiān zǐ
xiān guān
xiān jīng
xiān yú
xiān hú
xiān chú
xiān xiá
xiān zī
xiān fèng
xiān fū
xiān yè
xiān lù
xiān nǚ
xiān tán
xiān zhōu
xiān zhōu
xiān kū
xiān kè
xiān fú
xiān sháo
xiān jiāng
xiān lóu
xiān mù
chéng chá
lì chá
hú chá
fēng chá
kū chá
jié chá
bái chá
fú chá
què chá
kē chá
yā chá
fú chá
hǎi chá
bō chá
yóu chá
qī chá
tóu chá
jiāng chá
yá chá
yā chá
gǔ chá
liú chá
xīng chá
xiā chá
fàn chá
jiǎo chá
tiān chá
yán chá
fēng chá
bēng chá
máo chá
mà chá
kè chá
xiān chá
líng chá
duàn chá
diào chá
yú chá
⒈ 后亦借称行人所乘之舟。后亦借称行人所乘之舟。
引亦作“僊槎”。神话中能来往于海上和天河之间的竹木筏。典出晋张华《博物志》卷三:“旧説云天河与海通,近世有人居海渚者,年年八月有浮槎去来不失期,人有奇志,立飞阁於查上,多齎粮,乘槎而去。十餘日中,犹观星月日辰,自后芒芒忽忽,亦不觉昼夜,去十餘日,奄至一处,有城郭状,屋舍甚严,遥望宫中多织妇,见一丈夫牵牛渚次饮之。牵牛人乃惊问曰:‘何由至此?’此人见説来意,并问此是何处。答曰:‘君还至蜀郡访严君平则知之。’竟不上岸,因还如期。后至蜀问君平,曰:‘某年月日有客星犯牵牛宿。’计年月,正是此人到天河时也。”
宋张孝祥《蝶恋花·送姚主管横州》词:“君泛仙槎银海去。后日相思,地角天涯路。”
明方孝孺《万里图》诗:“僊槎二月出龙门,万里春风掉晴雪。”
《随园诗话》卷十二引清郭起元《客中秋思》诗:“销魂何处盼仙槎?客髩逢秋白更加。”
《太平广记》卷四〇五引《洞天集》:“严遵仙槎, 唐置之於麟德殿,长五十餘尺,声如铜铁,坚而不蠧。 李德裕截细枝尺餘,刻为道像,往往飞去復来。 广明以来失之,槎亦飞去。”
唐李适《侍宴安乐公主新宅应制》诗:“若见君平须借问,仙槎一去几时来?”
明刘基《怨王孙》词:“红尘目迥,河汉应有仙槎待还家。”