chǎng wù
chǎng jì
chǎng cì
cháng wū
chǎng guī
chǎng shāng
cháng yuàn
cháng shī
chǎng liè
chǎng hé
chǎng dì
chǎng yòu
chǎng huò
chǎng miàn
chǎng gōng
cháng rén
chǎng gǔn
chǎng zi
cháng pǔ
chǎng zào
chǎng huà
chǎng yuán
chǎng sī
chǎng suǒ
cháng qī
chǎng shì
chǎng jí
chǎng chǔ
chǎng kòng
chǎng miáo
dù shāng
diǎn shāng
huì shāng
zǎng shāng
shēn shāng
xíng shāng
diàn shāng
fù shāng
dǐ shāng
sī shāng
yè shāng
miàn shāng
jiān shāng
gāo shāng
fèng shāng
hán shāng
huáng shāng
jīn shāng
jiān shāng
yì shāng
què shāng
tuó shāng
jīng shāng
yǒu shāng
qià shāng
xié shāng
qī shāng
mì shāng
gǎng shāng
xié shāng
yǎn shāng
cuó shāng
zhāo shāng
sù shāng
chǐ shāng
yá shāng
bīn shāng
jì shāng
huī shāng
chóu shāng
sù shāng
hán shāng
fàn shāng
hǎi shāng
èr shāng
gōng shāng
kè shāng
shēn shāng
mù shāng
shēn shāng
jù shāng
yù shāng
áo shāng
què shāng
jiǎ shāng
chéng shāng
yīn shāng
què shāng
chǎng shāng
yùn shāng
tān shāng
háo shāng
yáng shāng
chuí shāng
zuò shāng
juàn shāng
xùn shāng
guǎn shāng
chán shāng
piào shāng
jiǎn shāng
xún shāng
fān shāng
wài shāng
zhèng shāng
zhuǎn shāng
zǒng shāng
xiǎo shāng
zhēng shāng
chú shāng
tài shāng
wǎn shāng
gāng shāng
shī shāng
chà shāng
qíng shāng
nóng shāng
qīng shāng
sān shāng
juān shāng
cuō shāng
jiè shāng
jiān shāng
tōng shāng
bēi shāng
dà shāng
dài shāng
hù shāng
liáng shāng
sàn shāng
biàn shāng
zhuó shāng
⒈ 旧时盐商的一种。在指定盐场向盐户收盐转卖于政府(以备官运)或行商的中间商。随产区不同而有异名,如长芦称坨商, 两淮称垣商, 两浙称廒商。其起源为明代内商。
1. 处所,许多人聚集或活动的地方:场子。场地。场所。
2. 量词,用于文娱体育活动:场次。
3. 比赛地,舞台:上场。下场。粉墨登场。捧场。
4. 戏剧作品和戏剧演出中因场景变化或人物上下场而划分的段落:三幕五场。
5. 物质存在的一种特殊形式:电场。磁场。
商读音:shāng[ shāng ]1. 两个以上的人在一起计划、讨论:商量。商讨。商议。商定。商榷。商酌(商量斟酌)。相商。磋商。洽商。协商。
2. 买卖,生意:商业。商店。商界。商品。商标。
3. 古指行商(坐商为“贾”,后泛指做买卖的人,亦用以指从事私营工商业的人):商人。商贩。商贾(
)(商人)。商旅。4. 数学上指除法运算中的得数:商数。
5. 中国朝代名:商代。
6. 中国古代五音之一,相当于简谱“2”。
7. 星名,二十八宿之一,即“心宿”。
8. 姓。