yīn jiān
yīn jù
yīn bàng
yīn léi
yīn liú
yīn lì
yīn hù
yīn qiè
yīn shè
yīn fù
yīn shāng
yīn xǐ
yīn tǔ
yīn guó
yīn diàn
yīn pán
yīn pìn
yīn guǎng
yīn zhì
yīn gěi
yīn kuàng
yīn xiá
yīn fù
yīn hóng
yīn shàn
yīn yí
yīn shàn
yīn qín
yīn fù
yīn zhèng
yīn jiàn
yīn niú
yīn hòu
yīn chōng
yīn zú
yīn tián
yīn fán
yīn shì
yīn shí
yīn niè
yīn ráo
yīn lín
yīn yíng
yīn liǎn
yīn niè
yīn lǐ
yīn fán
yīn mín
yīn mǔ
yīn xū
yīn yīn
yīn yōu
yīn qín
yīn chēng
yīn bǎo
yīn zhòng
yīn qì
yīn hōng
yīn fá
yīn còu
yīn tiào
liáng shāng
yǎn shāng
hán shāng
dài shāng
yì shāng
jiǎ shāng
qīng shāng
chuí shāng
zǎng shāng
bīn shāng
mì shāng
zhuó shāng
chú shāng
gōng shāng
zhēng shāng
sù shāng
xíng shāng
cuó shāng
xié shāng
yùn shāng
xùn shāng
jù shāng
zhèng shāng
jīng shāng
gāo shāng
shī shāng
shēn shāng
fèng shāng
tuó shāng
tān shāng
fù shāng
kè shāng
wǎn shāng
xún shāng
cuō shāng
èr shāng
chán shāng
hù shāng
chà shāng
yáng shāng
dǐ shāng
fān shāng
diàn shāng
sàn shāng
yīn shāng
huáng shāng
qià shāng
zhāo shāng
dù shāng
áo shāng
chéng shāng
hán shāng
nóng shāng
qíng shāng
yá shāng
yǒu shāng
jīn shāng
jì shāng
jiè shāng
jiān shāng
tōng shāng
zhuǎn shāng
jiān shāng
piào shāng
qī shāng
què shāng
què shāng
xié shāng
fàn shāng
hǎi shāng
dà shāng
miàn shāng
huì shāng
chǎng shāng
chǐ shāng
bēi shāng
gāng shāng
shēn shāng
háo shāng
tài shāng
shēn shāng
juàn shāng
zuò shāng
jiǎn shāng
jiān shāng
sān shāng
yù shāng
sī shāng
diǎn shāng
mù shāng
wài shāng
zǒng shāng
biàn shāng
huī shāng
què shāng
yè shāng
chóu shāng
gǎng shāng
juān shāng
xiǎo shāng
sù shāng
guǎn shāng
⒈ 朝代名。其始祖契封于商 ; 汤有天下,遂号为商。后来屡次迁都,到盘庚迁殷地后,改为殷,亦称殷商。
引《诗·大雅·大明》:“自彼殷商,来嫁於周。”
宋王应麟《诗地理考》:“盘庚復治亳之殷地, 汤之故居,故兼称殷商。”
朝代名。(西元前1751~前1111)成汤始号为商,传至盘庚,改号为殷,故称为「殷商」。
1. 富裕,富足:殷实。殷阜。殷富。
2. 深厚,恳切:情意甚殷。殷切。殷勤。
3. 众,多:“士与女,殷其盈矣”。
4. 盛,大:殷祭。
5. 中国朝代名,商代的后期,由盘庚起称“殷”:殷墟。
6. 姓。
商读音:shāng[ shāng ]1. 两个以上的人在一起计划、讨论:商量。商讨。商议。商定。商榷。商酌(商量斟酌)。相商。磋商。洽商。协商。
2. 买卖,生意:商业。商店。商界。商品。商标。
3. 古指行商(坐商为“贾”,后泛指做买卖的人,亦用以指从事私营工商业的人):商人。商贩。商贾(
)(商人)。商旅。4. 数学上指除法运算中的得数:商数。
5. 中国朝代名:商代。
6. 中国古代五音之一,相当于简谱“2”。
7. 星名,二十八宿之一,即“心宿”。
8. 姓。