nāng chuài
náng mò
náng yíng
náng zhù
náng tuó
náng sì
náng tūn
náng yī
náng chóng
náng xū
náng jī
náng zhuāng
náng kǎn
náng sè
náng jī
náng shǐ
náng lù
náng chǔ
náng zī
náng suō
náng tǔ
náng zhǒng
náng mǐ
náng qiè
náng fēng
náng bèi
náng fēng
náng gāo
náng dǐ
náng lóng
nāng chuài
náng zǎi
náng tóu
náng kuò
náng qín
náng pū
náng jiā
náng kōng
náng shū
náng shǒu
náng shā
náng zòu
fǎn pū
bī pū
měng pū
cuī pū
dié pū
jìn pū
fú pū
chuí pū
zé pū
diān pū
jiān pū
pāi pū
qiān pū
fěn pū
yǎn pū
diān pū
chì pū
bǎi pū
guān pū
hé pū
jiǎo pū
áo pū
xiāng pū
yī pū
tǎo pū
qiāo pū
chī pū
jiǎn pū
kē pū
sī pū
jī pū
diē pū
pǐ pū
náng pū
pī pū
fān pū
tuò pū
mài pū
duàn pū
biān pū
mǎi pū
tiào pū
jiān pū
dié pū
téng pū
jiù pū
ā pū
jiǎn pū
dǎo pū
dǎ pū
⒈ 把人装入袋中打死。
引汉刘向《说苑·正谏》:“茅焦对曰:‘陛下车裂假父,有嫉妬之心;囊扑两弟,有不慈之名。’”
《资治通鉴·秦始皇帝九年》:“陛下有狂悖之行,不自知邪?车裂假父,囊扑二弟。”
胡三省注:“以囊盛其人,扑而杀之。”
将人装入袋中扑杀的一种刑罚。
1. 口袋:药囊。探囊取物。囊空如洗。囊括。
2. 〔囊生〕藏语,中国西藏农奴主家的奴隶。亦称“朗生”。
3. 像口袋的东西:胆囊。胶囊。囊肿。
扑读音:pū扑pū(1)(动)用力向前冲;使全身突然伏在物体上:~进怀|香气~鼻。(2)(动)把全部心力用到(工作、事业等上面):一心~在工作上。(3)(动)拍打:~粉|鸟儿~着翅膀。(4)(动)扑打;进攻:~灭|~蝇|直~敌军巢穴。