jiān kāo
jiān pái
jiān jǐng
jiān bì
jiān jiān
jiān pī
jiān bā
jiān kuān
jiān chà
jiān tóu
jiān niǎn
jiān bǐ
jiān chēng
jiān tiāo
jiān wō
jiān bèi
jiān bǎng
jiān zǐ
jiān pái
jiān zhù
jiān bài
jiān jiǎ
jiān pàn
jiān mí
jiān mī
jiān mó
jiān bù
jiān bó
jiān qiáng
jiān rèn
jiān qǐ
jiān qián
jiān fū
jiān yú
jiān yú
jiān xī
jiān suí
jiān jiǎ
jiān kè
jiān tòng
jiān hé
jiān fēng
jiān èr
jiān fù
jiān wú
jiān bǎ
jiān xià
jiān yú
jiān chéng
jiān pò
jiān fàn
jiān xiàng
jiān dān
jiān gǒng
cuō mó
dá mó
bǐ mó
fǔ mó
liàng mó
pān mó
kāi mó
zhǎ mó
xiāng mó
yán mó
yán mó
qiē mó
yún mó
sī mó
jiá mó
guān mó
àn mó
jiǎo mó
róu mó
fǔ mó
cā mó
diāo mó
tāo mó
nà mó
zhōu mó
dào mó
dàng mó
chuǎi mó
gān mó
fǔ mó
sāo mó
wán mó
guī mó
yāng mó
guā mó
yán mó
zhuó mó
tán mó
yán mó
tuī mó
wéi mó
zhá mó
sān mó
cāi mó
líng mó
chú mó
jiàn mó
chàn mó
biān mó
zhuō mó
jiān mó
jiǎng mó
àn mó
亦作“肩靡”。
肩与肩相摩,形容人多拥挤。
指靠近。
⒈ 亦作“肩靡”。
⒉ 肩与肩相摩,形容人多拥挤。
引《淮南子·齐俗训》:“今之国都,男女切踦肩摩於道,其於俗一也。”
汉桓宽《盐铁论·论菑》:“刑者肩靡於道,以己之所恶而施於人,是以国家破灭,身受其殃。”
宋苏洵《申法》:“今也,採珠贝之民,溢於海滨;糜金之工,肩摩於列肆。”
清阎尔梅《出都门往游西山》诗:“自晨至午人肩摩,午后游人无觅处。”
清蒲松龄《聊斋志异·王成》:“至邸,则鶉人肩摩於墀下。”
⒊ 指靠近。参见“肩摩轂击”。
引陈毅《送旧友南归》诗:“妙善隐蔽,与敌肩摩;我不出手,敌不知觉。”
肩与肩互相摩擦。形容人多。《聊斋志异.卷一.王成》:「至邸,则鹑人肩摩于墀下。」也作「肩靡」。
肩jiān(1)(名)肩膀:两~|并~。(2)(动)担负:息~|身~大任。
摩读音:mó,mā[ mó ]1. 擦,蹭,接触:摩擦。摩天。摩崖(山崖上刻的文字、佛像等)。摩肩接踵。摩顶放踵。
2. 摸,抚:摩弄。摩挲(suō)
3. 研究,切磋:观摩。揣摩(a.研究,仔细琢磨;b.估量,推测)。
4. 古同“磨”,磨擦。