tā diē
tā fāng
tā qí
tā cháng
tā mèn
tā tú
tā liǎ
tā chǔ
tā chū
tā duān
tā dà
tā mā
tā gù
tā rì
tā shì
tā niáng
tā zhì
tā shā
tā shuí
tā shēng
tā lǜ
tā měi
tā nóng
tā shí
tā shān
tā xīn
tā jiā
tā rén
tā xiāng
tā shì
tā men
⒈ 方言。他人,别人。
引《乐府诗集·清商曲辞三·读曲歌》:“诈我不出门,冥就他儂宿。鹿转方相头,丁倒欺人目。”
《乐府诗集·清商曲辞六·孟珠曲》:“扬州石榴花,摘插双襟中。葳蕤当忆我,莫持艳他儂。”
他tā(1)(代)称自己和对方以外的某个人。一般用于男性。(2)(代)虚拟(用在动词和数量词之间):睡~一觉|唱~一曲。(3)(代)指别一方面或其他地方:早已~去|留作~用。(4)(代)本义:别的;其它的:别的;其它的
侬读音:nóng侬nóng(1)(代)〈方〉你。(2)(代)我(多见于旧诗文)。(名)姓。