suō shuō
dìng shuō
hú shuō
dú shuō
quán shuō
shǎo shuō
bài shuō
hún shuō
wǎng shuō
jiě shuō
fù shuō
jì shuō
mó shuō
xiǎo shuō
hǎo shuō
shěn shuō
qū shuō
jīng shuō
jiǎng shuō
chéng shuō
cí shuō
chú shuō
zhǐ shuō
chěng shuō
jiàn shuō
xiàng shuō
chén shuō
jù shuō
yáng shuō
ào shuō
dào shuō
fěng shuō
wěi shuō
lǐ shuō
gōng shuō
mèng shuō
zhào shuō
jiàn shuō
fēn shuō
lì shuō
zhǐ shuō
shí shuō
huān shuō
xù shuō
qiǎo shuō
suǒ shuō
kuā shuō
kāi shuō
quán shuō
chán shuō
liáng shuō
màn shuō
chéng shuō
jiè shuō
yán shuō
chǐ shuō
guī shuō
záo shuō
hù shuō
jiǎng shuō
zài shuō
xù shuō
gǎn shuō
xì shuō
lùn shuō
nán shuō
chuāi shuō
guài shuō
dàn shuō
xià shuō
xì shuō
hùn shuō
bié shuō
tán shuō
yāo shuō
dūn shuō
gǔ shuō
qiě shuō
xiàng shuō
huí shuō
nào shuō
xué shuō
jué shuō
yī shuō
mào shuō
màn shuō
yì shuō
héng shuō
chāo shuō
qiǎn shuō
nìng shuō
dàng shuō
guǎn shuō
jiǎ shuō
pái shuō
zhī shuō
pō shuō
pō shuō
yín shuō
cuǒ shuō
dàn shuō
pò shuō
bà shuō
yàn shuō
qǔ shuō
dǔ shuō
tán shuō
gǔ shuō
xiǎo shuō
guān shuō
bǎi shuō
fū shuō
xiǎo shuō
suī shuō
míng shuō
guǐ shuō
mèng shuō
shēn shuō
kě shuō
xié shuō
yǔ shuō
fú shuō
huá shuō
nà shuō
chēng shuō
què shuō
huān shuō
fù yuè
quàn shuō
xǐ shuō
bàng shuō
liǎng shuō
pōu shuō
fù shuō
lì shuō
chuán shuō
shù shuō
fǎn shuō
kōng shuō
qián shuō
biàn shuō
biàn shuō
yì shuō
miù shuō
bàng shuō
dà yuè
yí shuō
shēn shuō
mà shuō
pù shuō
huǎng shuō
sī shuō
bì shuō
sòng shuō
zhòu shuō
xū shuō
páng shuō
qióng shuō
zhē shuō
yǎn shuō
hēi shuō
màn shuō
zhí shuō
zèn shuō
chǔ shuō
gàn shuō
píng shuō
tú shuō
zěn shuō
shùn shuō
luàn shuō
gāo shuō
huān shuō
bǎi shuō
gǔn shuō
jì shuō
bái shuō
cí shuō
xié shuō
chǎn shuō
tú shuō
zhōng shuō
mò shuō
huà shuō
sù shuō
pái shuō
xuān shuō
fó shuō
dài shuō
bào shuō
cái shuō
pì shuō
zhí shuō
wàng shuō
bèi shuō
róng shuō
piān shuō
huā shuō
piāo shuō
chán shuō
chí shuō
hé shuō
fàn shuō
chān shuō
miào shuō
jiān shuō
xié shuō
juān shuō
yì shuō
huān shuō
qiáng shuō
làng shuō
tīng shuō
fēng shuō
shī shuō
biāo shuō
tí shuō
zào shuō
jià shuō
diào shuō
yí shuō
zhè shuō
zhòng shuō
xiā shuō
àn shuō
duì shuō
tōng shuō
dùn shuō
pì shuō
jìn shuō
píng shuō
liú shuō
píng shuō
⒈ 只凭个人想象的说法。
引北齐颜之推《颜氏家训·归心》:“何故信凡人之臆説,迷大圣之妙旨。”
唐刘知几《史通·曲笔》:“用舍由乎臆説,威福行乎笔端,斯乃作者之丑行,人伦所同疾也。”
宋叶适《故枢密参政汪公墓志铭》:“詔有司,凡私意臆説尽黜之。”
清徐士銮《宋艳·奇异》:“余不喜駮证古人,好逞臆説。”
郁达夫《临平登山记》:“这是从风景上来说的话,与什么临平湖塞则天下治,湖开则天下乱等倒果为因的妄揣臆说,却不一样。”
王力《中国语言学史》第一章第二节:“这样就让曲解古书的人们能利用这一材料来助成臆说。”
⒉ 主观地毫无根据地叙说。
引南朝宋裴駰《<史记集解>序》:“未详则闕,弗敢臆説。”
唐孙樵《与友人论文书》:“其所闻者,如前所述,岂樵所能臆説乎?”
宋曹士冕《法帖谱系·蜀本》:“既不知所出,未敢臆説。”
明徐渭《又奉师季先生书》:“而事迹已亡,典故无考,彼为臆説,而我亦未尝身经者,则姑闕其疑耳。”
只凭主观私见而毫无根据的谈论。
臆yì(1)(名)胸:胸~。(2)(形)主观地:~测|~造。
说读音:shuō,shuì,yuè[ shuō ]1. 用话来表达意思:说话。说明。演说。解说。
2. 介绍:说合(a.从中介绍;b.商议;c.说和。“合”均读轻声)。说媒。
3. 言论,主张:学说。著书立说。
4. 责备:数说。
5. 文体的一种,如韩愈的《师说》。