诵说


诵说的组词


诵咒

sòng zhòu

诵记

sòng jì

诵肄

sòng yì

诵咏

sòng yǒng

诵帚

sòng zhǒu

诵习

sòng xí

诵绎

sòng yì

诵书

sòng shū

诵诤

sòng zhèng

诵玩

sòng wán

诵美

sòng měi

诵览

sòng lǎn

诵号

sòng hào

诵言

sòng yán

诵呗

sòng bài

诵读

sòng dú

诵持

sòng chí

诵功

sòng gōng

诵拾

sòng shí

诵德

sòng dé

诵讽

sòng fěng

诵念

sòng niàn

诵絃

sòng xián

诵弦

sòng xián

诵佩

sòng pèi

诵观

sòng guān

诵烈

sòng liè

诵说

sòng shuō

诵叹

sòng tàn

诵呪

sòng zhòu

诵讲

sòng jiǎng

诵志

sòng zhì

诵説

sòng shuō

诵法

sòng fǎ


少说

shǎo shuō

谲说

jué shuō

偏说

piān shuō

摽说

biāo shuō

琐说

suǒ shuō

平说

píng shuō

前说

qián shuō

骂说

mà shuō

摆说

bǎi shuō

泼说

pō shuō

谈说

tán shuō

遮说

zhē shuō

厮说

sī shuō

诵说

sòng shuō

混说

hùn shuō

凭说

píng shuō

高说

gāo shuō

成说

chéng shuō

瞽说

gǔ shuō

讲说

jiǎng shuō

界说

jiè shuō

谄说

chǎn shuō

别说

bié shuō

象说

xiàng shuō

浅说

qiǎn shuō

通说

tōng shuō

白说

bái shuō

述说

shù shuō

喜说

xǐ shuō

话说

huà shuō

浮说

fú shuō

这说

zhè shuō

小说

xiǎo shuō

邪说

xié shuō

直说

zhí shuō

两说

liǎng shuō

听说

tīng shuō

据说

jù shuō

户说

hù shuō

辩说

biàn shuō

滚说

gǔn shuō

途说

tú shuō

驾说

jià shuō

强说

qiáng shuō

闹说

nào shuō

旁说

páng shuō

谗说

chán shuō

细说

xì shuō

俳说

pái shuō

假说

jiǎ shuō

华说

huá shuō

曲说

qū shuō

敷说

fū shuō

淫说

yín shuō

计说

jì shuō

下说

xià shuō

谤说

bàng shuō

归说

guī shuō

颇说

pō shuō

调说

diào shuō

晓说

xiǎo shuō

异说

yì shuō

缠说

chán shuō

巧说

qiǎo shuō

空说

kōng shuō

剿说

chāo shuō

词说

cí shuō

辞说

cí shuō

宕说

dàng shuō

怎说

zěn shuō

宣说

xuān shuō

独说

dú shuō

末说

mò shuō

且说

qiě shuō

欢说

huān shuō

明说

míng shuō

慢说

màn shuō

谩说

màn shuō

审说

shěn shuō

妙说

miào shuō

开说

kāi shuō

奬说

jiǎng shuō

譬说

pì shuō

再说

zài shuō

艳说

yàn shuō

难说

nán shuō

反说

fǎn shuō

论说

lùn shuō

谏说

jiàn shuō

怡说

yí shuō

脞说

cuǒ shuō

搀说

chān shuō

进说

jìn shuō

臆说

yì shuō

经说

jīng shuō

称说

chēng shuō

谐说

xié shuō

傅说

fù yuè

谬说

miù shuō

凿说

záo shuō

诉说

sù shuō

师说

shī shuō

按说

àn shuō

奥说

ào shuō

佛说

fó shuō

指说

zhǐ shuō

乱说

luàn shuō

骋说

chěng shuō

中说

zhōng shuō

关说

guān shuō

傍说

bàng shuō

怪说

guài shuō

虚说

xū shuō

深说

shēn shuō

巷说

xiàng shuō

穷说

qióng shuō

诠说

quán shuō

好说

hǎo shuō

絮说

xù shuō

取说

qǔ shuō

孟说

mèng shuō

浪说

làng shuō

见说

jiàn shuō

敦说

dūn shuō

评说

píng shuō

胡说

hú shuō

羊说

yáng shuō

顿说

dùn shuō

干说

gàn shuō

叙说

xù shuō

备说

bèi shuō

流说

liú shuō

照说

zhào shuō

歡说

huān shuō

驰说

chí shuō

大说

dà yuè

胁说

xié shuō

顺说

shùn shuō

谭说

tán shuō

历说

lì shuō

邀说

yāo shuō

言说

yán shuō

讙说

huān shuō

揣说

chuāi shuō

图说

tú shuō

戏说

xì shuō

申说

shēn shuō

劝说

quàn shuō

漫说

màn shuō

花说

huā shuō

权说

quán shuō

贸说

mào shuō

解说

jiě shuō

妄说

wàng shuō

却说

què shuō

浑说

hún shuō

百说

bǎi shuō

报说

bào shuō

霸说

bà shuō

附说

fù shuō

伪说

wěi shuō

分说

fēn shuō

枉说

wǎng shuō

风说

fēng shuō

回说

huí shuō

剖说

pōu shuō

夷说

yí shuō

泛说

fàn shuō

啖说

dàn shuō

实说

shí shuō

辨说

biàn shuō

恒说

héng shuō

语说

yǔ shuō

记说

jì shuō

刍说

chú shuō

学说

xué shuō

只说

zhǐ shuō

呪说

zhòu shuō

奸说

jiān shuō

众说

zhòng shuō

兑说

duì shuō

虽说

suī shuō

才说

cái shuō

良说

liáng shuō

诐说

bì shuō

攻说

gōng shuō

传说

chuán shuō

定说

dìng shuō

僻说

pì shuō

唆说

suō shuō

枝说

zhī shuō

驩说

huān shuō

一说

yī shuō

可说

kě shuō

摭说

zhí shuō

戴说

dài shuō

造说

zào shuō

谎说

huǎng shuō

立说

lì shuō

破说

pò shuō

俚说

lǐ shuō

漂说

piāo shuō

黑说

hēi shuō

魔说

mó shuō

储说

chǔ shuō

道说

dào shuō

管说

guǎn shuō

和说

hé shuō

稗说

bài shuō

感说

gǎn shuō

演说

yǎn shuō

诞说

dàn shuō

富说

fù shuō

佞说

nìng shuō

容说

róng shuō

赌说

dǔ shuō

夸说

kuā shuō

鼓说

gǔ shuō

题说

tí shuō

镌说

juān shuō

陈说

chén shuō

纳说

nà shuō

诡说

guǐ shuō

排说

pái shuō

侈说

chǐ shuō

铺说

pù shuō

讽说

fěng shuō

诚说

chéng shuō

梦说

mèng shuō

谮说

zèn shuō

轶说

yì shuō

瞎说

xiā shuō

謏说

xiǎo shuō

上一组词:霜罗
下一组词:委叛

更多诵的组词

诵说的意思


词语解释:

传述解说。
讽诵讲说。
歌颂﹐称道。

引证解释:

⒈ 传述解说。

引《荀子·致士》:“尊严而惮,可以为师;耆艾而信,可以为师;诵説而不陵不犯,可以为师。”
梁启雄释:“伯兄曰:‘不陵不犯,即善守师説之意。’按,《修身》:‘师云而云,则是知若师。’就是这‘不陵不犯’的意思。”
《汉书·东方朔传赞》:“﹝长老贤人﹞皆曰朔口谐倡辩,不能持论,喜为庸人诵説,故令后世多传闻者。”

⒉ 讽诵讲说。

引唐严郢《兴善寺大广智不空三藏和尚碑铭》:“后学升堂诵説,有法者非一,而沙门惠朗,受次补之记,得传灯之旨,继明佛日,绍六为七,至矣哉!”
明方孝孺《送凌君入太学序》:“今之士不然,所习者未脱乎剽窃、诵説之间,而充焉以为足。”

⒊ 歌颂,称道。

引宋王安石《谢弟安国特赐及第表》:“窃以躬国论听断之烦,而察知孤远之行,略门资贡举之法,而拔取淹滞之才,山林之所诵説而难遭,閭巷之所惊嗟而罕见。”

国语词典:

诵经并加以解说。

网络解释:

诵说

诵说,歌颂,称道。 宋 王安石 《谢弟安国特赐及第表》:“窃以躬国论听断之烦,而察知孤远之行,略门资贡举之法,而拔取淹滞之才,山林之所诵说而难遭,闾巷之所惊嗟而罕见。
更多说的组词

诵说详细解释


读音:sòng

诵sòng(1)(动)本义:读出声音来;念;朗读:读出声音来;念;朗读(2)(动)背诵:记~|过目成~。(3)(动)称述、述说:传~|讽~。

读音:shuō,shuì,yuè[ shuō ]

1. 用话来表达意思:说话。说明。演说。解说。

2. 介绍:说合(a.从中介绍;b.商议;c.说和。“合”均读轻声)。说媒。

3. 言论,主张:学说。著书立说。

4. 责备:数说。

5. 文体的一种,如韩愈的《师说》。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025