wàng xīn
wàng yāo
wàng xiǎng
wàng xíng
wàng jìng
wàng tú
wàng yán
wàng duàn
wàng zhū
wàng dòng
wàng qí
wàng zuò
wàng sǐ
wàng wéi
wàng shā
wàng tán
wàng tīng
wàng shuō
wàng dàn
wàng niàn
wàng kǒu
wàng qiú
wàng yì
wàng jìn
wàng jiàn
wàng yì
wàng qì
wàng zhí
hún shuō
xiǎo shuō
yín shuō
zhí shuō
yí shuō
gǔn shuō
qiǎn shuō
qióng shuō
xiàng shuō
pái shuō
huà shuō
duì shuō
dài shuō
bài shuō
zèn shuō
kāi shuō
tīng shuō
bié shuō
huān shuō
fú shuō
chǔ shuō
jiě shuō
tán shuō
cái shuō
dú shuō
qū shuō
wěi shuō
xū shuō
dàn shuō
sù shuō
biāo shuō
mò shuō
cí shuō
làng shuō
suī shuō
jīng shuō
kōng shuō
fàn shuō
chéng shuō
gāo shuō
píng shuō
gǎn shuō
yāo shuō
tán shuō
xù shuō
liǎng shuō
xiǎo shuō
zài shuō
fù shuō
qiě shuō
zhòu shuō
yǎn shuō
chán shuō
bào shuō
yī shuō
guī shuō
lì shuō
pō shuō
yǔ shuō
guǎn shuō
xù shuō
màn shuō
jiǎ shuō
jù shuō
huí shuō
nán shuō
páng shuō
chāo shuō
tú shuō
guài shuō
míng shuō
xuān shuō
chēng shuō
pì shuō
róng shuō
dào shuō
hēi shuō
jiǎng shuō
fēng shuō
tōng shuō
dùn shuō
dà yuè
tí shuō
zhē shuō
chí shuō
guǐ shuō
diào shuō
liú shuō
zhǐ shuō
zhōng shuō
píng shuō
shēn shuō
xì shuō
zhòng shuō
hùn shuō
mào shuō
qián shuō
xiàng shuō
àn shuō
jiè shuō
luàn shuō
sī shuō
shùn shuō
pō shuō
cuǒ shuō
xì shuō
zhè shuō
què shuō
piān shuō
huān shuō
jìn shuō
cí shuō
fó shuō
qiǎo shuō
pōu shuō
gǔ shuō
xié shuō
chú shuō
qǔ shuō
hù shuō
kuā shuō
suō shuō
pò shuō
yì shuō
yì shuō
fǎn shuō
nìng shuō
jiǎng shuō
hé shuō
fù yuè
huān shuō
gàn shuō
chǐ shuō
bàng shuō
lǐ shuō
miù shuō
gōng shuō
shēn shuō
miào shuō
fěng shuō
guān shuō
yán shuō
héng shuō
pái shuō
jiàn shuō
shěn shuō
màn shuō
huā shuō
jiān shuō
shí shuō
bì shuō
fēn shuō
chuāi shuō
wàng shuō
liáng shuō
nào shuō
chén shuō
xǐ shuō
ào shuō
lùn shuō
huǎng shuō
hú shuō
hǎo shuō
sòng shuō
zhào shuō
jì shuō
jiàn shuō
màn shuō
chǎn shuō
bà shuō
wǎng shuō
yí shuō
piāo shuō
qiáng shuō
záo shuō
dǔ shuō
quàn shuō
xiā shuō
dūn shuō
xià shuō
dàn shuō
fū shuō
huān shuō
xié shuō
quán shuō
jià shuō
jué shuō
biàn shuō
chán shuō
jì shuō
xiǎo shuō
dàng shuō
bèi shuō
tú shuō
xié shuō
quán shuō
mèng shuō
suǒ shuō
chěng shuō
zào shuō
juān shuō
zhí shuō
pì shuō
pù shuō
yáng shuō
kě shuō
zěn shuō
fù shuō
zhǐ shuō
shù shuō
shǎo shuō
shī shuō
chān shuō
zhī shuō
bǎi shuō
lì shuō
mà shuō
huá shuō
yì shuō
xué shuō
bǎi shuō
bàng shuō
bái shuō
chuán shuō
mèng shuō
píng shuō
gǔ shuō
mó shuō
dìng shuō
nà shuō
yàn shuō
biàn shuō
chéng shuō
妄说wàngshuō
(1) 没有根据地乱说
例无知妄说英talk nonsense⒈ 犹胡说。
引汉班彪《北征赋》:“何夫子之妄説兮,孰云地脉而生残?”
晋袁宏《后汉纪·献帝纪一》:“卓曰:‘我为将百战百胜,卿勿妄説!且污我刀锯。’”
⒉ 指虚妄荒谬之言。
引唐刘知几《史通·杂说中》:“如《隋书》王劭、袁充两传,唯録其诡辞妄説,遂盈一篇。”
清俞樾《诸子平议·管子一》“器成於僇”:“尹注曰:‘冬行刑之时,故成僇器。’此妄説也。”
⒊ 以空话取悦于人。
引《礼记·曲礼上》:“礼不妄説人。”
郑玄注:“为近佞媚也。君子説之不以其道,则不説也。”
孔颖达疏:“礼动不虚,若説人之德则爵之,问人之寒则衣之。若无爵无衣则为妄説,近於佞媚也。”
陆德明释文:“説,音悦。”
随便乱说或指荒唐无稽的话。《文选.班彪.北征赋》:「何夫子之妄说兮,孰云地脉而生残?」也作「妄言」、「妄语」。
妄wàng(1)(形)本义:乱。(2)(形)虚妄;不合实际的:狂~|愚~。(3)(形)非分的;出了常规的;胡乱:~求|~作主张。
说读音:shuō,shuì,yuè[ shuō ]1. 用话来表达意思:说话。说明。演说。解说。
2. 介绍:说合(a.从中介绍;b.商议;c.说和。“合”均读轻声)。说媒。
3. 言论,主张:学说。著书立说。
4. 责备:数说。
5. 文体的一种,如韩愈的《师说》。