chá diǎn
chá shào
zhā tiáo
zhā jiě
chá dù
zhā láng
chá jī
zhā wā
chá yàn
zhā zhā
chá kòu
chá wèn
chá pù
chá chāo
chá duó
chá jiǎn
chá xùn
zhā ná
zhā cuī
chá kàn
zhā jiān
chá zhèn
chá gǎng
chá qì
zhā jié
zhā tóu
chá jìn
chá yǔ
zhā niè
zhā ná
chá xún
chá tián
zhā zhuī
zhā zǐ
chá diàn
chá zhàng
chá shù
chá kǎo
chá zhào
chá pǔ
chá cān
chá kòng
zhā huì
chá shí
zhā biān
zhā pán
zhā tàn
zhā shā
chá yuè
zhā guǒ
chá jiū
zhā ér
chá huò
chá jié
zhā lí
zhā guān
chá yuè
chá wèn
zhā jīng
chá fǎng
zhā lǐ
zhā guǒ
chá chá
zhā lǎn
chá duì
chá xún
zhā yǐng
chá míng
zhā quán
zhā mén
chá fēng
zhā zǐ
zhā fā
chá kān
chá fáng
chá qīng
zhā yuè
chá zhǎo
chá àn
chá hé
chá bàn
chá zhèng
chá shěn
zhā suàn
chá qín
zhā gōng
chá bào
zhā xiāo
bào quán
yī quán
zhèng quán
huá quán
lián quán
fān quán
lǎo quán
shén quán
kōng quán
hóu quán
tiě quán
máo quán
qíng quán
qín quán
huá quán
zhí quán
cūn quán
huā quán
chá quán
luán quán
cāi quán
chēn quán
wò quán
nán quán
cháng quán
dòu quán
jiāo quán
diào quán
jū quán
dǔ quán
hē quán
běi quán
áng quán
qǔ quán
duǎn quán
shǒu quán
lián quán
chōng quán
jué quán
tóu quán
rǎng quán
dǎ quán
huá quán
zūn quán
fèn quán
zhā quán
yīng quán
chī quán
⒈ 拳术的一种。相传创始于明代,是回族人查尚义所传留,故称。这种拳术有十路:头路母子拳,二路行手,三路飞脚,四路查拳,五路关东,六路埋伏,七路梅花,八路连环,九路龙摆尾,十路串拳。练法讲究短拳长用,出手较含蓄,步武讲究扣裆,动作紧凑,节奏鲜明。要求“行如风,站如钉”,特别注重精、气、神的结合。
一种拳术。相传创始于明代,共分十路。动作紧凑,步武稳当,注重精、气、神的结合。
1. 姓。
2. 同“楂”。
3. 古同“渣”,渣滓。
拳读音:quán拳quán(1)(名)拳头:双手握~|~打脚踢。(2)(量)用于拿拳头打的动作。(3)(名)拳术:打~|练~。(4)(动)拳曲:老大娘~着腿坐在炕上。