chī kǔ
chī féi
chī guāng
chī fàn
chī yòng
chī qīng
chī zuì
chī xiāng
chī gòu
chī chī
chī xū
chī hē
chī huò
chī shǎng
chī cù
chī wén
chī běn
chī jù
chī zuǐ
chī kuī
chī wèi
chī liáng
chī lì
chī pèng
chī pì
chī liàng
chī jú
chī biě
chī quān
chī jiào
chī shi
chī tǔ
chī quán
chī méi
chī zhāi
chī kāi
chī kǒu
chī sù
chī nè
chī dìng
chī qǐng
chī shuǐ
chī guā
chī zū
chī xǐ
chī dāo
chī jǐn
chī xiào
chī jìn
chī jiān
chī chái
chī zhòng
chī juě
chī kān
chī zài
chī niè
chī xīn
chī qiáo
chī tòu
chī kōng
chī diē
chī dá
chī mèn
chī píng
chī xuè
chī jià
chī rén
chī nǎo
chī zhǔn
chī dòng
chī lì
chī ǒu
chī jīng
chī qū
chī jiāo
chī kè
chī tōng
chī fàn
chī jì
chī chá
chī zhuō
chī lèi
chī jīng
chī shòu
chī xiàng
chī qiǎo
chī huà
běi quán
duǎn quán
áng quán
jué quán
chēn quán
huá quán
jū quán
zūn quán
dòu quán
wò quán
cūn quán
fān quán
shén quán
yī quán
jiāo quán
huā quán
lǎo quán
bào quán
dǔ quán
zhèng quán
luán quán
yīng quán
chī quán
hóu quán
cāi quán
qǔ quán
tóu quán
kōng quán
nán quán
zhí quán
qíng quán
chōng quán
huá quán
cháng quán
qín quán
hē quán
fèn quán
tiě quán
lián quán
dǎ quán
chá quán
huá quán
diào quán
máo quán
zhā quán
rǎng quán
lián quán
shǒu quán
⒈ 亦作“喫拳”。被拳打。
引宋罗大经《鹤林玉露》卷十四:“谚云:‘喫拳何似打拳时。’此言虽鄙,实为至论。”
吃chī(1)(动)把食物等放到嘴里经过咀嚼咽下去(包括吃、喝):~饭|~奶|~药。(2)(动)在某一出售食物的地方吃:~食堂。(3)(动)依靠某种事物来生活:靠山~山;靠水~水。(4)(动)消灭(多用于军事、棋戏):拿车~炮。(5)(动)耗费:~力|~劲。(6)(动)吸收(液体):道林纸不~墨。(7)(动)受:~惊|~一拳。(8)(动)(介)被(多见于早期白话):~他笑话。
拳读音:quán拳quán(1)(名)拳头:双手握~|~打脚踢。(2)(量)用于拿拳头打的动作。(3)(名)拳术:打~|练~。(4)(动)拳曲:老大娘~着腿坐在炕上。