zūn jiǔ
zūn shì
zūn jié
zūn chǐ
zūn jūn
zūn mìng
zūn kè
zūn jiè
zūn jīng
zūn zhì
zūn chǒng
zūn zǔ
zūn hòu
zūn tái
zūn wáng
zūn bì
zūn míng
zūn chóng
zūn jià
zūn xián
zūn shèng
zūn jìng
zūn shí
zūn cì
zūn lǚ
zūn yōu
zūn hòu
zūn xuān
zūn shàng
zūn gēng
zūn sǎo
zūn hòu
zūn gāo
zūn zhǎng
zūn zhòng
zūn tán
zūn lín
zūn róng
zūn lèi
zūn ài
zūn zhě
zūn yán
zūn fǔ
zūn jià
zūn fū
zūn ān
zūn lǎo
zūn shèng
zūn shī
zūn yuǎn
zūn wēi
zūn shàng
zūn xìng
zūn fèng
zūn guì
zūn gōng
zūn jué
zūn fǔ
zūn rén
zūn róng
zūn shǔ
zūn kǔn
zūn léi
zūn zhāng
zūn rèn
zūn huá
zūn táng
zūn dà
zūn chēng
zūn gāng
zūn jiǎng
zūn qián
zūn yán
zūn guān
zūn bēi
zūn nián
zūn míng
zūn jì
zūn wèi
zūn fú
zūn xiǎn
zūn lǐ
zūn rǎng
zūn ràng
zūn quán
nán quán
tóu quán
jué quán
huá quán
hóu quán
qǔ quán
fèn quán
yīng quán
jiāo quán
máo quán
wò quán
zhí quán
cūn quán
dǎ quán
bào quán
shǒu quán
qíng quán
hē quán
huā quán
tiě quán
lián quán
dòu quán
huá quán
áng quán
yī quán
zhèng quán
cháng quán
dǔ quán
qín quán
chī quán
chá quán
shén quán
zūn quán
kōng quán
chēn quán
diào quán
jū quán
cāi quán
lián quán
rǎng quán
chōng quán
duǎn quán
zhā quán
luán quán
lǎo quán
běi quán
fān quán
huá quán
⒈ 谑称他人的拳头。 《晋书·刘伶传》:“尝醉与俗人相忤。其人攘袂奋拳而往。
引伶徐曰:‘鷄肋不足以安尊拳。’其人笑而止。”
宋陆游《自规》诗:“世路方未夷,机阱寧有极!但能常闭门,尊拳贷鷄肋。”
尊zūn(1)(名)地位或辈份高:~卑|~亲|~长。(2)(形)敬重:~敬|~师爱生。(3)(名)敬辞;旧时称跟对方有关的人或事物:~府|~驾|~夫人|~姓大名。(4)量词:ɑ)用于神佛塑像:一~佛像。b)用于炮:十~大炮。尊zūn同‘樽’。
拳读音:quán拳quán(1)(名)拳头:双手握~|~打脚踢。(2)(量)用于拿拳头打的动作。(3)(名)拳术:打~|练~。(4)(动)拳曲:老大娘~着腿坐在炕上。