zhèn bō
zhèn diàn
zhèn dá
zhèn zhé
zhèn jí
zhèn mí
zhèn ěr
zhèn jì
zhèn è
zhèn sù
zhèn bào
zhèn jīng
zhèn xià
zhèn sǎ
zhèn shè
zhèn jī
zhèn líng
zhèn nù
zhèn chàn
zhèn fāng
zhèn shuò
zhèn gōng
zhèn dié
zhèn zāi
zhèn gòu
zhèn yáo
zhèn shí
zhèn yīn
zhèn kǒng
zhèn yào
zhèn qū
zhèn tòng
zhèn yáng
zhèn yè
zhèn zhèn
zhèn dào
zhèn lián
zhèn shí
zhèn qì
zhèn huáng
zhèn hài
zhèn zé
zhèn chà
zhèn xùn
zhèn sǒng
zhèn hǒu
zhèn è
zhèn jú
zhèn xuàn
zhèn fú
zhèn hú
zhèn lì
zhèn fā
zhèn hài
zhèn shuò
zhèn dǎn
zhèn chuō
zhèn wèi
zhèn hàn
zhèn cán
zhèn xiǎng
zhèn zhōng
zhèn fèn
zhèn bó
zhèn huì
zhèn diào
zhèn qíng
zhèn fèn
zhèn huò
zhèn huáng
zhèn sāo
zhèn shè
zhèn fèi
zhèn dé
zhèn lì
zhèn hàn
zhèn shè
zhèn yǐn
zhèn jīn
zhèn jù
zhèn jué
zhèn yuán
zhèn dàn
zhèn dàn
zhèn hàn
zhèn xuān
zhèn jī
zhèn hǒu
zhèn hōng
zhèn dòng
zhèn léi
zhèn tíng
zhèn xuàn
zhèn dàng
zhèn dié
震.惊惶惧。
使震惊,恐惧。
震惊惶惧。
《史记·酷吏列传》:“於是上遣山乘鄣。至月餘, 匈奴斩山头而去。自是以后,羣臣震慴。”《资治通鉴·唐文宗太和九年》:“ 王涯辈承顺其风指,惟恐不逮;自中尉、枢密、禁卫诸将,见训皆震慴,迎拜叩首。” 清刘大櫆《书荆轲传后》:“ 荆軻欲有所待勇者与俱,而丹迟之;至使舞阳震慴秦庭之中,惟軻一人,故击秦王不中耳。”
使震惊,恐惧。
《旧唐书·韦思谦传》:“御史出都,若不动摇山岳,震慴州县,诚旷职耳。”《明史·熊文灿传》:“ 文灿遂上言:‘臣兵威震慴,降者接踵。’” 梁启超《中国历史上革命之研究》:“吾观法国大革命后……不移时而出拿破仑 ,大行復仇主义以震慴欧陆。”
震zhèn(1)本义:(名)雷。(2)(动)震动:地~。(3)(动)情绪过分激动;惊怕:~惊|~怒。(4)(名)八卦之一;卦形是“≡”代表雷。
慴读音:shè同“慑”。