qiào báo
qiào kuài
qiào cǎn
qiào jùn
qiào sè
qiào tuó
qiào jué
qiào jié
qiào xíng
qiào cuò
qiào lì
qiào dǐ
qiào lěng
qiào bī
qiào xíng
qiào léng
qiào zhí
qiào bǎn
qiào wēi
qiào fǎ
qiào pì
qiào yì
qiào zhì
qiào gěng
qiào fān
qiào hè
qiào lì
qiào jiàn
qiào zhuó
qiào jiàn
qiào jué
qiào bá
qiào liè
qiào jùn
qiào zhěng
qiào tè
qiào hàn
qiào yǎn
qiào xiǎn
qiào bì
qiào jìn
qiào yán
qiào lì
qiào shēn
qiào xuē
qiào jí
qiào wù
qiào xiǎn
qiào sǒng
qiào hán
qiào jié
qiào qiào
qiào qiàn
qiào jué
qiào è
qiào yōu
qiào fā
qiào xiá
qiào kè
qiào xiù
qiào zhèng
qiào hé
qiào xiù
pèi lì
chì lì
shè lì
jí lì
yán lì
yán lì
zhuān lì
pán lì
lǐn lì
léi lì
wēi lì
jǐn lì
qiū lì
fěng lì
hè lì
hàn lì
shì lì
qiū lì
pán lì
níng lì
lǜ lì
juàn lì
wēn lì
bēn lì
fèn lì
jiǎo lì
jīng lì
lóng lì
mù lì
jiān lì
bào lì
tì lì
chì lì
chǔ lì
kàng lì
zāi lì
mó lì
hé lì
jiè lì
yāo lì
xiāng lì
dǐ lì
jiǎng lì
jìn lì
hàn lì
jué lì
bāo lì
yí lì
kàng lì
yì lì
zhàng lì
jīn lì
dài lì
fèn lì
yín lì
zhèn lì
wǔ lì
bó lì
shuāng lì
sǒng lì
guǎng lì
qī lì
liáo lì
cī lì
qiáng lì
jiān lì
guài lì
cuì lì
jiā lì
gòu lì
shàng lì
kuà lì
gǎn lì
zhèn lì
qiào lì
sī lì
què lì
jī lì
zǔ lì
shén lì
mó lì
kē lì
qīng lì
chǒng lì
zhěng lì
kuáng lì
dú lì
jī lì
yōu lì
fēn lì
mǒ lì
huǐ lì
ruì lì
gōng lì
měng lì
dǎo lì
sù lì
dà lì
mó lì
yáng lì
dūn lì
zhē lì
gǔ lì
jiè lì
chuō lì
jù lì
kù lì
chǒu lì
jiē lì
chěn lì
shuài lì
qún lì
fàn lì
cǎn lì
hán lì
chì lì
kè lì
guī lì
kè lì
dǐ lì
zuàn lì
kè lì
líng lì
níng lì
téng lì
cū lì
fēng lì
gǎi lì
xùn lì
qiē lì
cè lì
liàn lì
hóng lì
xū lì
dǐ lì
è lì
jiē lì
ruì lì
héng lì
jùn lì
lián lì
qī lì
qū lì
xióng lì
qín lì
qì lì
kuò lì
xī lì
jiǎn lì
zhuó lì
shěng lì
jùn lì
cū lì
zì lì
kàng lì
miǎn lì
jiāo lì
huò lì
xuán lì
gāng lì
xiōng lì
biǎo lì
lì lì
gāo lì
shēn lì
jiǎo lì
quàn lì
xùn lì
kuì lì
dū lì
jǐng lì
āi lì
zhēn lì
liè lì
lǐn lì
piāo lì
líng lì
líng lì
bēn lì
jiǎng lì
gòu lì
zī lì
fāng lì
xù lì
⒈ 陡峻。
引《论语·阳货》“古之矜也亷” 宋朱熹集注:“亷,谓稜角峭厉。”
峭,一本作“陗”。 清姚鼐《观披雪瀑记》:“山林之幽邃,水石之峭厉,若故为诡愕以相变焉者,是我邑之奇也。”
⒉ 严刻;严肃。
引《太平御览》卷二一四引《三国志·吴志》:“暨艷字子休,为选曹尚书,性峭厉,好清议。”
今本《三国志·吴志·张温传》作“狷厉”。 明袁宗道《贺邑邹太孺人节寿序》:“公为人宽厚深沉,无峭厉刻薄之气。”
《明史·马汝骥传》:“汝驥行己峭厉,然性故和易,人望归焉。”
⒊ 形容文笔奇特锋利。
引明宋濂《<林伯恭诗集>序》:“躁易之人,其诗浮以靡;苛刻之人,其诗峭厉而不平。”
清蒋湘南《与田叔子论古文第二书》:“宋代诸公,变峭厉而为平畅; 永叔情致紆徐,故虚字多; 子瞻才气廉悍,故间架阔。”
⒋ 料峭尖利。形容寒风或寒意。
引朱自清《别后》诗:“空空的房子,冷的开水,冷的被窝,峭厉的春寒呀,我怀中的人呢?”
沙汀《替身》:“而正因为地段恰当平原山沟相接的峡口,春寒也就更峭厉了。”
锋芒外露。
峭qiào(1)(形)山势又高又陡:~壁|陡~|悬崖~壁。(2)(形)比喻严厉:~直。
厉读音:lì厉lì(1)(形)严格:~禁。(2)(形)严肃;猛烈:正言~色|雷~风行|声色俱~。(3)(Lì)姓。〈古〉又同“砺”lì;又同“癞”lài。