kàng lǐ
kàng shān
kàng hàn
kàng jí
kàng hàn
kàng mù
kàng jìn
kàng héng
kàng chǒng
kàng huǐ
kàng yáng
kàng lì
kàng è
kàng dá
kàng jù
kàng hàn
kàng áng
kàng wèi
kàng yán
kàng lóng
kàng zhí
kàng fú
kàng bào
kàng zhì
kàng yáng
kàng liè
kàng qiáng
kàng rè
kàng yáng
kàng méi
kàng fèn
kàng jiē
kàng zhuàng
kàng chí
kàng hàn
kàng cáng
kàng jǐng
kàng lì
kàng cí
kàng liàng
kàng yì
kàng mǎn
kàng kàng
kàng jìn
gǎi lì
téng lì
dǐ lì
guī lì
pán lì
zhěng lì
dú lì
kuì lì
jiāo lì
mó lì
huò lì
zāi lì
yōu lì
kè lì
shěng lì
āi lì
qiào lì
zhēn lì
qiē lì
pán lì
jī lì
cuì lì
fěng lì
qún lì
gāo lì
níng lì
líng lì
qiū lì
kàng lì
xiāng lì
gǎn lì
jiǎng lì
xù lì
jùn lì
jiē lì
shén lì
dū lì
tì lì
jiǎo lì
yāo lì
juàn lì
chǔ lì
yí lì
fēng lì
jí lì
kàng lì
zhèn lì
fēn lì
mó lì
jiē lì
chǒu lì
lì lì
dà lì
héng lì
líng lì
chěn lì
jīng lì
hán lì
chì lì
ruì lì
yáng lì
fèn lì
liè lì
què lì
zhuān lì
qì lì
kàng lì
líng lì
gǔ lì
kè lì
bào lì
shì lì
shuāng lì
zǔ lì
jǐn lì
chǒng lì
lóng lì
chì lì
jī lì
zhèn lì
hè lì
jù lì
piāo lì
shuài lì
chuō lì
miǎn lì
bēn lì
kuáng lì
zhàng lì
jǐng lì
wēi lì
dài lì
yín lì
cū lì
lián lì
qī lì
ruì lì
mù lì
cè lì
kē lì
jùn lì
léi lì
liáo lì
mó lì
zuàn lì
zhē lì
fèn lì
kuà lì
xióng lì
xū lì
jìn lì
wǔ lì
dūn lì
bó lì
shè lì
qīng lì
yán lì
hàn lì
níng lì
xuán lì
cī lì
sǒng lì
zì lì
xùn lì
zī lì
gāng lì
cū lì
gōng lì
chì lì
jiǎng lì
wēn lì
jiè lì
liàn lì
yán lì
fāng lì
jiǎo lì
xiōng lì
guài lì
hé lì
yì lì
jiǎn lì
huǐ lì
lǐn lì
xùn lì
hàn lì
xī lì
dǎo lì
biǎo lì
qū lì
jué lì
shàng lì
shēn lì
kuò lì
bāo lì
gòu lì
pèi lì
sī lì
guǎng lì
lǜ lì
kù lì
gòu lì
qī lì
dǐ lì
bēn lì
jiān lì
zhuó lì
fàn lì
měng lì
lǐn lì
dǐ lì
jiān lì
jīn lì
jiè lì
è lì
qiū lì
qín lì
hóng lì
quàn lì
jiā lì
cǎn lì
qiáng lì
kè lì
sù lì
mǒ lì
奋扬。
[.好工具]严厉。
旱灾。
激烈;激扬。
⒈ 奋扬。
引三国魏曹丕《报吴王孙权书》:“将军其亢厉威武,勉蹈奇功,以称吾意。”
晋郭璞《<山海经>图赞·肥遗蛇》:“肥遗为物,与灾合契。鼓翼阳山,以表亢厉。 桑林既祷,倏忽潜逝。”
⒉ 严厉。
引《清史稿·王杲传》:“守备贾汝翼初上,为亢厉,抑诸酋长立阶下,诸酋长争非故事,尽阶进一等。”
⒊ 激烈;激扬。
引《资治通鉴·晋惠帝永熙元年》:“自古以直致祸者,当由矫枉过正,或不忠篤,欲以亢厉为声,故致忿耳。”
清王士禛《池北偶谈·谈艺二·丁野鹤诗》:“野鹤晚游京师,与王文安诸公倡和,其诗亢厉。”
清龚自珍《<鸿雪因缘因记>序》:“百有六十图,虽亦谈人伦之乐事,侈门内之祥和,簪笔以入,承軺以出,无亢厉之言,有迴翔之态。”
⒋ 旱灾。
高的。高亢
高傲、强硬。亢直、不卑不亢
过甚。亢旱、亢奋、亢进
厉读音:lì厉lì(1)(形)严格:~禁。(2)(形)严肃;猛烈:正言~色|雷~风行|声色俱~。(3)(Lì)姓。〈古〉又同“砺”lì;又同“癞”lài。