fěng jiě
fěng cí
fěng jī
fěng zhòu
fěng bài
fěng yù
fěng zhòu
fěng gào
fěng zhòu
fěng shù
fěng qiē
fěng tuō
fěng zhí
fěng yì
fěng yǒng
fěng yì
fěng dú
fěng jiè
fěng shuō
fěng zhǐ
fěng shuō
fěng jīng
fěng wù
fěng sòng
fěng jiàn
fěng lùn
fěng yù
fěng xīng
fěng yù
fěng dào
fěng xí
fěng chuán
fěng lì
fěng dòng
fěng zàn
fěng xí
fěng shù
fěng niàn
fěng yì
fěng lì
fěng zhào
fěng miǎn
fěng wèi
fěng shū
fěng cháo
fěng yuàn
fěng tuō
fěng jiū
fěng xiào
fěng cǎi
fěng shì
fěng chí
fěng cì
fěng shì
fěng wán
fěng fěng
fěng lìng
fěng xié
fěng wán
fěng shàn
fěng quàn
qīng lì
biǎo lì
dūn lì
piāo lì
qún lì
qín lì
shì lì
guī lì
liè lì
zhuó lì
dǎo lì
yín lì
jué lì
lǜ lì
jiè lì
xiōng lì
guǎng lì
níng lì
cè lì
cū lì
è lì
guài lì
jī lì
měng lì
cuì lì
wēi lì
mó lì
liáo lì
gōng lì
sī lì
shè lì
fēn lì
dǐ lì
pán lì
jiè lì
kè lì
kè lì
jīn lì
qiē lì
chì lì
hè lì
xù lì
jǐng lì
cū lì
sǒng lì
bāo lì
qī lì
fěng lì
líng lì
líng lì
jiǎn lì
shuài lì
qiū lì
xiāng lì
lì lì
hóng lì
huǐ lì
fàn lì
juàn lì
chǒng lì
jùn lì
zhèn lì
yán lì
fāng lì
shěng lì
jí lì
kuì lì
xuán lì
zhē lì
dài lì
chì lì
mù lì
kàng lì
bēn lì
fēng lì
zhēn lì
xùn lì
zhěng lì
jiā lì
jǐn lì
tì lì
mó lì
mó lì
téng lì
shàng lì
zhèn lì
cǎn lì
zhàng lì
yì lì
qiào lì
dú lì
jiāo lì
jùn lì
liàn lì
qiáng lì
pán lì
xióng lì
jiān lì
què lì
āi lì
gǎi lì
ruì lì
léi lì
miǎn lì
hé lì
lǐn lì
jiē lì
fèn lì
wēn lì
jiān lì
jiē lì
níng lì
kù lì
sù lì
gāo lì
shuāng lì
huò lì
hán lì
shēn lì
chǔ lì
dà lì
shén lì
wǔ lì
jiǎng lì
xī lì
xùn lì
zuàn lì
gǎn lì
gòu lì
gòu lì
yí lì
kuò lì
jìn lì
pèi lì
qī lì
gǔ lì
chuō lì
yōu lì
quàn lì
lián lì
zī lì
yáng lì
bēn lì
zì lì
dū lì
kuáng lì
yán lì
kàng lì
fèn lì
ruì lì
lóng lì
chěn lì
líng lì
yāo lì
gāng lì
zāi lì
jiǎo lì
bó lì
bào lì
kē lì
zǔ lì
chǒu lì
chì lì
jīng lì
hàn lì
qū lì
dǐ lì
hàn lì
kuà lì
dǐ lì
mǒ lì
héng lì
zhuān lì
lǐn lì
kàng lì
jī lì
qiū lì
cī lì
jiǎo lì
jiǎng lì
jù lì
xū lì
kè lì
qì lì
⒈ 亦作“讽励”。
⒉ 暗示、督促。 晋袁宏《后汉纪·章帝纪上》:“竇后诬言欲咒诅。上信之,出贵人姊妹於丙舍,使小黄门蔡伦考之。
引竇后讽厉考者,皆致以巫蛊事送暴室。”
⒊ 教诲勉励。
引《宋书·刘劭传》:“上时务在本业,劝课农桑,使宫内皆蚕,欲以讽励天下。”
宋欧阳修《荐布衣苏洵状》:“往时自国家下詔书,戒时文,讽励学者以近古,盖自天圣迄今二十餘年。”
《明史·杨靖传》:“帝製《大誥》,举通政使蔡瑄 、左通政茹瑺 、工部侍郎秦逵及靖以讽厉之。”
讽fěng(1)(动)用含蓄的话指责或劝告。(2)(动)〈书〉诵读。
厉读音:lì厉lì(1)(形)严格:~禁。(2)(形)严肃;猛烈:正言~色|雷~风行|声色俱~。(3)(Lì)姓。〈古〉又同“砺”lì;又同“癞”lài。