qìng tuó
qìng dì
qìng jié
qìng jìn
qìng tǔ
qìng juàn
qìng shū
qìng yǔ
qìng xuán
qìng qióng
qìng rán
qìng kòng
qìng kōng
qìng lì
qìng fá
qìng kùn
qìng jìng
qìng náng
qìng jiā
qìng rǎng
qìng shēn
qìng shù
qìng jué
qìng xīn
qìng shé
qìng lù
qìng kuì
biāo xuán
chè xuán
dào xuán
gōng xuán
kōng xuán
qióng xuán
jiě xuán
wàng xuán
xū xuán
wēi xuán
jīn xuán
chéng xuán
yú xuán
xiāng xuán
gòu xuán
guǐ xuán
fú xuán
chún xuán
mín xuán
chí xuán
hú xuán
gāo xuán
bǐ xuán
qìng xuán
dào xuán
gū xuán
qìng xuán
shè xuán
huí xuán
xiāng xuán
bū xuán
qiān xuán
shū xuán
⒈ 形容一无所有。
引唐司空图《蒲帅燕国太夫人石氏墓志》:“及哀当昼哭,室乃罄悬,万里爰归,诸孤未立。”
唐范摅《云溪友议》卷一:“又有崔郊秀才者,寓居於汉上,藴积文艺,而物产罄悬。”
明陈汝元《金莲记·惊讹》:“公婆年迈,慈母身孤,兼之室似罄悬,谁办桂薪玉粒?”
罄qìng(形)〈书〉尽;空:~尽|~其所有。
悬读音:xuán悬(1)(动)挂:倒~。(2)(动)公开揭示:~赏。(3)(动)抬;不着地:~腕。(4)(动)无着落;没结果:~案。(5)(动)挂念:~念。(6)(动)凭空设想:~拟|~想。(7)(动)距离远;差别大:~隔|~殊。悬xuán(形)〈方〉危险:好~。