qiū sǎo
qiū chuán
qiū lǒng
qiū yú
qiū yuán
qiū bǎn
qiū yǐn
qiū dǎo
qiū jiǎ
qiū bā
qiū yǐn
qiū gài
qiū tán
qiū jǐng
qiū shù
qiū líng
qiū mǐn
qiū zhí
qiū yǔ
qiū dié
qiū chéng
qiū mín
qiū kū
qiū luò
qiū xū
qiū lín
qiū suǒ
qiū mù
qiū huāng
qiū jǐn
qiū chéng
qiū yuán
qiū yì
qiū wú
qiū cè
qiū fēng
qiū lóng
qiū mù
qiū yīn
qiū zhěn
qiū mén
qiū ā
qiū zhào
qiū shān
qiū kē
qiū dàn
qiū diàn
qiū nǎo
qiū yuè
qiū lǒng
qiū shǒu
qiū fán
qiū zhǒng
qiū rǎng
qiū fù
qiū xū
qiū yíng
qiū hè
qiū lǐ
qiū niú
qiū fén
qiū fù
qiū nǎo
qiū lǒng
qiū tíng
liú yuán
guàn yuán
tián yuán
xuě yuán
dào yuán
gōng yuán
huā yuán
chǎng yuán
kuī yuán
lǐ yuán
chá yuán
guǒ yuán
qí yuán
qí yuán
tiān yuán
màn yuán
cài yuán
xī yuán
qǐ yuán
xué yuán
nài yuán
tù yuán
wén yuán
lǐ yuán
lú yuán
qìn yuán
diàn yuán
liáng yuán
hòu yuán
jiàng yuán
dǐ yuán
gěi yuán
dù yuán
nán yuán
suí yuán
lè yuán
lì yuán
chàng yuán
dào yuán
lí yuán
dōng yuán
qǐn yuán
láng yuán
lí yuán
yíng yuán
cí yuán
lù yuán
xì yuán
jī yuán
zhǐ yuán
běi yuán
méi yuán
zhǒng yuán
jiāo yuán
xiào yuán
sāng yuán
tíng yuán
yù yuán
xìng yuán
mù yuán
zhuāng yuán
kuī yuán
qiū yuán
yù yuán
dú yuán
yǔ yuán
qiū yuán
jìng yuán
cūn yuán
xián yuán
jiāo yuán
pān yuán
gàn yuán
zǎo yuán
líng yuán
yuán yuán
diàn yuán
fén yuán
bà yuán
suī yuán
kāi yuán
jiāo yuán
gù yuán
gōng yuán
qī yuán
jiā yuán
lín yuán
家园;乡村。
指隐逸。
指坟墓。
⒈ 家园;乡村。
引《易·贲》:“六五,賁于丘园,束帛戔戔。”
王肃注:“失位无应,隐处丘园。”
孔颖达疏:“丘谓丘墟,园谓园圃。唯草木所生,是质素之所。”
后以“丘园”指隐居之处。 汉蔡邕《处士圂叔则铭》:“洁耿介於丘园,慕七人之遗风。”
《旧唐书·刘黑闼传》:“天下已平,乐在丘园为农夫耳。起兵之事,非所愿也。”
清方文《宋遗民咏·刘会孟辰翁》:“羣荐不入官,丘园从所好。”
⒉ 指隐逸。
引唐陈子昂《申宗人冤狱书》:“臣知其忠,然非是丘园之贤,道德之茂。”
唐苏鹗《杜阳杂编》卷上:“上每临朝,多令征四方丘园才能学术,直言极諫之士。”
宋范仲淹《与翰长学士书》:“或稍寧息,或得将帅,即有丘园之请,以全苦节。”
⒊ 指坟墓。
引《资治通鉴·后唐明宗长兴三年》:“乃遣供奉李存瓌赐知祥詔曰:‘ 董璋狐狼,自貽族灭。卿丘园亲戚皆保安全,所宜成家世之美名,守君臣之大节。’”
胡三省注:“言董光业族诛,而孟知祥坟墓甥侄皆无他。”
乡野林园。
丘qiū(1)(名)小土山;土堆:荒~|沙~|坟~|~子。(2)(动)浮厝:先把棺材~起来。(3)(量)水田分隔成大小不同的块;一块叫一丘:一~田。(4)姓。
园读音:yuán园(1)(名)(~子、~儿)种蔬菜、花果、树木的地方:花~|果~|~艺。(2)(名)供人游览娱乐的地方:公~|动物~。