jiāo yán
jiāo hù
jiāo yán
jiāo àn
jiāo kǒu
jiāo yuán
jiāo wéi
jiāo jǔ
jiāo zǐ
jiāo xīn
jiāo bǎi
jiāo fēng
jiāo xū
jiāo tú
jiāo jiāng
jiāo yīng
jiāo pō
jiāo yè
jiāo è
jiāo qiū
jiāo bēi
jiāo diàn
jiāo pán
jiāo tán
jiāo chuāng
jiāo qiáng
jiāo fán
jiāo hé
jiāo chá
jiāo liào
jiāo mù
jiāo jī
jiāo huā
jiāo dé
jiāo sòng
jiāo jiāo
jiāo tíng
jiāo shā
jiāo dì
jiāo fáng
jiāo lán
jiāo chí
jiāo zhàng
jiāo xǔ
jiāo tái
jiāo yīng
jiāo diàn
jiāo yān
jiāo xiāng
jiāo kǔn
jiāo píng
jiāo jǐn
jiāo guì
jiāo yǎn
jiāo gé
jiāo chú
jiāo ní
jiāo hóng
jiāo kǔn
jiāo liáo
jiāo hú
jiāo gōng
jiāo shāng
jiāo wū
jiāo shì
jiāo zǔ
jiāo fāng
jiāo jiǔ
jiāo yè
jiāo huá
jiāo xǔ
jiāo bì
jiāo tà
jiāo tú
jiāo qǐn
jiāo ā
jiāo shí
cài yuán
zhuāng yuán
gù yuán
cūn yuán
tián yuán
lǐ yuán
bà yuán
liú yuán
dào yuán
guàn yuán
diàn yuán
gōng yuán
láng yuán
jiàng yuán
tiān yuán
qí yuán
suí yuán
chàng yuán
huā yuán
jiāo yuán
mù yuán
cí yuán
lù yuán
jiāo yuán
jī yuán
gōng yuán
fén yuán
qiū yuán
zǎo yuán
suī yuán
qǐ yuán
yuán yuán
chá yuán
lì yuán
dǐ yuán
wén yuán
lí yuán
tù yuán
yù yuán
hòu yuán
gàn yuán
qìn yuán
jìng yuán
yǔ yuán
yù yuán
lǐ yuán
chǎng yuán
dōng yuán
kuī yuán
tíng yuán
nán yuán
xiào yuán
xìng yuán
lè yuán
xì yuán
jiāo yuán
sāng yuán
méi yuán
nài yuán
xuě yuán
xián yuán
qǐn yuán
màn yuán
xué yuán
dào yuán
qiū yuán
xī yuán
yíng yuán
lí yuán
zhǐ yuán
qī yuán
kuī yuán
líng yuán
guǒ yuán
zhǒng yuán
pān yuán
lín yuán
qí yuán
dù yuán
lú yuán
gěi yuán
kāi yuán
dú yuán
jiā yuán
diàn yuán
běi yuán
liáng yuán
⒈ 园名。在北京中海。
引明刘若愚《酌中志·大内规制纪略》:“桥之东岸再南曰五雷殿,即椒园也,凡修《实録》成,於此焚草。”
清吴伟业《读史偶述》诗之二七:“新设椒园内道场,云堂斋供自焚香。”
吴翌凤笺注引高士奇《金鳌退食笔记》:“禁中呼瀛臺为南海,椒园为中海,五龙亭为北海。”
椒jiāo(名)指某些果实或种子有刺激性味道的植物:花~|辣~|胡~|秦~。
园读音:yuán园(1)(名)(~子、~儿)种蔬菜、花果、树木的地方:花~|果~|~艺。(2)(名)供人游览娱乐的地方:公~|动物~。