sǔn huǐ
zhòng huǐ
zhuī huǐ
mà huǐ
xiàn huǐ
chōng huǐ
qǔ huǐ
shāng huǐ
cāi huǐ
xiāo huǐ
mà huǐ
jìn huǐ
jī huǐ
jī huǐ
yí huǐ
zǎn huǐ
chè huǐ
jī huǐ
qì huǐ
líng huǐ
qīn huǐ
hē huǐ
zēng huǐ
zhuó huǐ
dì huǐ
zì huǐ
zāo huǐ
jiǎn huǐ
tòng huǐ
chuí huǐ
zhà huǐ
sī huǐ
bèi huǐ
jí huǐ
zhuì huǐ
jí huǐ
chī huǐ
chú huǐ
shí huǐ
bèi huǐ
fēi huǐ
jiāo huǐ
kū huǐ
pái huǐ
jiù huǐ
fén huǐ
biǎn huǐ
qī huǐ
qú huǐ
zǐ huǐ
qiào huǐ
gòu huǐ
bài huǐ
cī huǐ
cán huǐ
lún huǐ
gòu huǐ
chán huǐ
zhāo huǐ
quán huǐ
dié huǐ
yí huǐ
zèn huǐ
gǎi huǐ
xiāo huǐ
tíng huǐ
dǐ huǐ
pǐ huǐ
fěi huǐ
huá huǐ
tān huǐ
dǎo huǐ
guó huǐ
chái huǐ
gòu huǐ
bàng huǐ
duǎn huǐ
chāi huǐ
jǔ huǐ
diāo huǐ
shāo huǐ
bēng huǐ
yōu huǐ
āi huǐ
qiǎn huǐ
wū huǐ
shàn huǐ
duàn huǐ
bīng huǐ
cuī huǐ
yù huǐ
láo huǐ
wū huǐ
bāo huǐ
xián huǐ
sù huǐ
chōu huǐ
tuí huǐ
pī huǐ
diāo huǐ
qīng huǐ
xiào huǐ
léi huǐ
dù huǐ
xīng huǐ
diāo huǐ
shàn huǐ
⒈ 谓瘦瘠不堪,健康状况很坏。
引《新唐书·永安王涵传》:“寳应初, 河朔平, 涵方母丧,夺哀持节宣慰,所至州县,非公事未尝言,蔬饭水饮,席地以瞑。使还,固请终制, 代宗见其癯毁,许之。”
《新唐书·儒学传中·路敬淳》:“居亲丧,倚庐不出者三年。服除,号慟入门,形容癯毁,妻不之识。”
癯qú(形)瘦。
毁读音:huǐ毁huǐ(1)(动)破坏;糟蹋:~损|~坏|~弃|拆~。(2)(动)烧掉:烧~|焚~|销~。(3)(动)毁谤:诋~|~谤|~誉。(4)(动)〈方〉把成件的旧东西改成别的东西(多指衣服):~裤子|~衣服。