shú shǔ
shú bèi
shú jiān
shú shí
shú kǒu
shú ruǎn
shú mò
shóu xìng
shú kè
shú yì
shú yán
shú xián
shú ní
shú chéng
shú dù
shú ròu
shú xi
shú zhuàng
shú huá
shú jīng
shú shǒu
shú dì
shú xián
shú liào
shú jié
shú liàn
shú kàn
shú shuǐ
shú làn
shú shi
shú jiàn
shú má
shú miào
shú liū
shú sī
shú huāng
shú dào
shú huì
shú hóng
shú shuì
shú dǎo
shú wò
shú yōu
shú jiǎng
shú fèn
shú dǎo
shú zhī
shú luò
shú pí
shú hù
shú xí
shú róng
shú cài
shú nì
shú ān
shú jì
shú huà
shú guàn
shú lùn
shú luò
shú zuì
shú fēng
shú shì
shú mián
shú jiān
shú xí
shú shěng
shú jiǎo
shú huà
shú shì
shú rén
shú yī
shú kē
shú huǒ
shú miàn
shú xiǎo
shú sī
shú nián
shú yǎn
shú jǐn
shú sòng
shú xún
shú hè
shú luó
shú lǜ
shú fēn
shú rěn
shú wén
shú zhǐ
shú mèi
shú cǎo
⒈ 同“熟闲”。
引《水浒传》第五五回:“他深通武艺,弓马熟嫻。”
《初刻拍案惊奇》卷三:“此人有一身好本事,弓马熟嫻,发矢再无空落,人号他‘连珠箭’。”
王西彦《古屋》第五部五:“老船夫以非常熟娴的手法,开始使船逆流而上。”
精通、熟练。
1. 食物烧煮到可吃的程度:饭熟了。
2. 植物的果实或种子长成,又特指庄稼可收割或有收成:成熟。瓜熟蒂落。
3. 程度深:熟睡。熟思(经久而周密地思考)。深思熟虑。
4. 做某种工作时间长了,精通而有经验:熟练。娴熟。熟习。熟能生巧。
5. 习惯,常见,知道清楚:熟人。熟悉。熟记(强记)。轻车熟路。
6. 经过加工炼制的:熟铁。熟皮子。熟石膏。熟石灰。
娴读音:xián娴xián(1)(形)〈书〉文雅:~静。(2)(形)〈书〉熟练:~于辞令。