shú lǜ
shú ròu
shú xiǎo
shú yǎn
shú ruǎn
shú làn
shú chéng
shú xí
shú lùn
shú shǒu
shú hù
shú shì
shú liū
shú zuì
shú huà
shú má
shú sòng
shú róng
shú kàn
shú shi
shú jiàn
shú zhuàng
shú jiān
shú rén
shú shěng
shú huá
shú dǎo
shú luò
shú miào
shú shuì
shú yì
shú kè
shú luó
shú shuǐ
shú luò
shú hóng
shú sī
shú kē
shú huà
shú fèn
shú xián
shú dù
shú xián
shú jié
shú jīng
shú miàn
shú nián
shú dào
shú hè
shú kǒu
shú pí
shú cài
shú mián
shú huǒ
shú liào
shú yán
shú zhī
shú huāng
shú mò
shú huì
shóu xìng
shú bèi
shú jiān
shú dì
shú ní
shú jiǎng
shú shǔ
shú shì
shú yī
shú rěn
shú zhǐ
shú jǐn
shú jiǎo
shú sī
shú nì
shú liàn
shú wén
shú mèi
shú wò
shú jì
shú fēn
shú ān
shú xi
shú yōu
shú cǎo
shú xí
shú guàn
shú xún
shú shí
shú fēng
shú dǎo
qiǎn miào
qí miào
yào miào
jìn miào
shú miào
jīng miào
shū miào
jiāo miào
zhòng miào
yuán miào
liáo miào
jiā miào
huá miào
níng miào
èr miào
jǐng miào
wǎn miào
yòu miào
xié miào
hóng miào
xiān miào
qīng miào
jué miào
kōng miào
chāo miào
qīng miào
mò miào
qiào miào
rù miào
bǐ miào
làn miào
shàng miào
tán miào
guǐ miào
ào miào
tóng miào
wēi miào
jiǎo miào
gāo miào
xuán miào
lì miào
jué miào
xīn miào
jiǎo miào
hóng miào
líng miào
chěng miào
bù miào
zào miào
yīng miào
ào miào
jùn miào
jī miào
shēn miào
yǎo miào
jí miào
qióng miào
yāo miào
cū miào
dào miào
měi miào
yán miào
jiǎn miào
jiāo miào
duān miào
mǐn miào
xiě miào
juān miào
wǎn miào
màn miào
qiǎo miào
xié miào
fū miào
chōng miào
shén miào
⒈ 谓技艺纯熟精妙。
引宋张邦基《墨庄漫录》卷十:“所以不学者,常立意若未见钟王妙蹟,终不妄学,故不学耳。比见之,则已迟晚,故悟学皆迟,今但恐手中少力耳。若手中不乏力,不甚衰疲,更二十年,决至熟妙处,此须常精勤乃可。”
1. 食物烧煮到可吃的程度:饭熟了。
2. 植物的果实或种子长成,又特指庄稼可收割或有收成:成熟。瓜熟蒂落。
3. 程度深:熟睡。熟思(经久而周密地思考)。深思熟虑。
4. 做某种工作时间长了,精通而有经验:熟练。娴熟。熟习。熟能生巧。
5. 习惯,常见,知道清楚:熟人。熟悉。熟记(强记)。轻车熟路。
6. 经过加工炼制的:熟铁。熟皮子。熟石膏。熟石灰。
妙读音:miào妙miào(1)(形)好;美妙:~品|~境|~不可言。(2)(形)神奇;巧妙;奥妙:~计|~策|~用|~算|~诀|~手回春|莫名其~。