shú huà
shú chéng
shú róng
shú xi
shú zhuàng
shóu xìng
shú shěng
shú mèi
shú xián
shú kē
shú jiān
shú rén
shú kǒu
shú xún
shú sī
shú shi
shú lùn
shú sī
shú dǎo
shú yōu
shú huá
shú miào
shú dào
shú lǜ
shú má
shú yì
shú nì
shú bèi
shú wò
shú zhī
shú rěn
shú ní
shú zhǐ
shú mián
shú xiǎo
shú luò
shú dì
shú ān
shú nián
shú shí
shú huà
shú jiàn
shú yī
shú sòng
shú luó
shú fēng
shú cǎo
shú cài
shú jié
shú liàn
shú ròu
shú hè
shú làn
shú shǒu
shú ruǎn
shú xián
shú huǒ
shú kè
shú guàn
shú shì
shú pí
shú shuǐ
shú yǎn
shú shǔ
shú shì
shú jiǎng
shú wén
shú jiǎo
shú xí
shú xí
shú jiān
shú kàn
shú liū
shú yán
shú jǐn
shú huāng
shú fēn
shú jì
shú mò
shú hóng
shú zuì
shú dǎo
shú liào
shú fèn
shú dù
shú luò
shú jīng
shú huì
shú hù
shú miàn
shú shuì
tuō huá
kǒu huá
ruǎn huá
jiǎo huá
jiāo huá
xián huá
guāi huá
gān huá
xuān huá
qín gǔ
dà huá
diào huá
shuǎ huá
nián huá
shú huá
xià huá
shào huá
ní huá
sōng huá
tān huá
yóu huá
nìng huá
fú huá
liū huá
dǎ huá
pí huá
guǐ huá
jié huá
xiān huá
zéi huá
cuì huá
shuǐ huá
sù huá
yín huá
jiān huá
guāng huá
lún huá
náo huá
níng huá
jiān huá
diāo huá
jiǎo huá
hào huá
mì huá
liú huá
xiǔ huá
bǎ huá
xié huá
róu huá
méi huá
qīng huá
jiān huá
yuán huá
xiān huá
nián huá
píng huá
shǒu huá
qiū huá
lěng huá
yíng huá
rùn huá
⒈ 熟练;习惯。
引元无名氏《九世同居》第二折:“这张英机谋广大,策论熟滑,堪做武举状元。”
《警世通言·金明池吴清逢爱爱》:“无移时,酒到痛饮,那女儿所事熟滑,唱一个娇滴滴的曲儿,舞一个妖媚媚的破儿。”
《醒世姻缘传》第四五回:“再待几日,熟滑下来,只怕你留他住下,他还不住下哩。”
⒉ 轻浮油滑。
引朱自清《论朗诵诗》:“朗诵诗还要求严肃……所以用熟滑的民间形式来写,往往显得轻浮,效果也就不大。”
熟练。元.王仲文《救孝子.第一折》:「大孩儿幼小习弓马,武艺上颇熟滑。」元.马致远《汉宫秋.第一折》:「恰才家辇路儿熟滑,怎下的真个长门再不踏。」也作「滑熟」。
1. 食物烧煮到可吃的程度:饭熟了。
2. 植物的果实或种子长成,又特指庄稼可收割或有收成:成熟。瓜熟蒂落。
3. 程度深:熟睡。熟思(经久而周密地思考)。深思熟虑。
4. 做某种工作时间长了,精通而有经验:熟练。娴熟。熟习。熟能生巧。
5. 习惯,常见,知道清楚:熟人。熟悉。熟记(强记)。轻车熟路。
6. 经过加工炼制的:熟铁。熟皮子。熟石膏。熟石灰。
滑读音:huá滑huá(1)(形)光滑;滑溜(基本义):圆~|润~。(2)(动)滑动:~冰|~雪|~行。(3)(形)油滑;狡诈。耍~|~头~脑。(4)姓。