chuí sì
chuí shang
chuí ài
chuí xiàn
chuí jiē
chuí guāng
chuí mò
chuí tiān
chuí jì
chuí suí
chuí tuó
chuí táng
chuí wén
chuí liú
chuí yè
chuí màn
chuí jì
chuí xiàn
chuí niàn
chuí jīn
chuí lù
chuí jí
chuí gù
chuí wēi
chuí rén
chuí shāo
chuí tǐ
chuí hú
chuí mǐn
chuí bīng
chuí gǒng
chuí shì
chuí zé
chuí tiáo
chuí yīn
chuí wǎn
chuí bì
chuí qíng
chuí zǐ
chuí mǐn
chuí ěr
chuí hù
chuí zēng
chuí bái
chuí tiáo
chuí shǒu
chuí sī
chuí míng
chuí yú
chuí chéng
chuí xiù
chuí ēn
chuí yī
chuí jiù
chuí zhēn
chuí yīn
chuí xùn
chuí gān
chuí jiè
chuí wèn
chuí yú
chuí zhí
chuí diào
chuí shēn
chuí yǐng
chuí máng
chuí xiàng
chuí yún
chuí yù
chuí shāng
chuí bìn
chuí liàng
chuí fāng
chuí měi
chuí lèi
chuí yào
chuí yù
chuí xūn
chuí qiú
chuí chuí
chuí chì
chuí mù
chuí tiáo
chuí jī
chuí wáng
chuí jiè
chuí liǔ
chuí fǎ
chuí āi
chuí shì
chuí luò
chuí lǎo
chuí shāo
chuí juàn
chuí jué
chuí yì
chuí nián
chuí ā
chuí yòu
chuí jīng
chuí mò
chuí chá
chuí zhū
chuí yīn
chuí xīn
chuí xún
chuí shuǐ
chuí ěr
chuí luó
chuí qīng
chuí wěi
chuí tǐ
chuí hú
chuí yú
chuí diǎn
chuí tì
chuí lún
chuí shǎng
chuí lián
chuí mù
chuí lǎn
chuí gāo
chuí shì
chuí hóng
chuí yáng
chuí xián
chuí xiū
chuí qì
chuí jiàn
chuí tǒng
chuí zú
chuí bó
chuí jiāng
chuí guà
chuí dài
chuí tīng
chuí sǐ
chuí zhǐ
chuí yīng
chuí jí
chuí mìng
chuí gōu
chuí tóu
chuí fàn
chuí wéi
chuí kuò
chuí pàn
chuí yào
chuí róng
chuí jiào
chuí shì
chuí gào
chuí wǎn
chuí huī
chuí zhī
chuí lián
chuí xiàn
chuí chēng
chuí shǒu
chuí fà
chuí yì
⒈ 南朝宋刘敬叔《异苑》卷三:“苻坚为慕容冲所袭, 坚驰騧马,堕而落涧,追兵几及,计无由出。马即踟蹰,临涧垂鞍与坚。
引坚不能及,马又跪而授焉, 坚援之,得登岸而走庐江。”
清周亮工《书影》卷十述此事作“垂韁”,引李子田曰:“马有垂韁之恩始此。”
古诗文中常用作报恩的典故。 前蜀韦庄《和郑拾遗秋日感事》:“但闻争曳组,詎见学垂韁。”
元孟汉卿《魔合罗》第四折:“想当日狗有展草之恩,马有垂韁之报。禽兽尚然如此,何况你乎!”
明《杀狗记·拒绝乔人》:“常言狗有溼草义,马有垂韁志。”
垂chuí(1)(动)耷拉下来:~柳。(2)(动)留传:人民英雄永~不朽。(3)(副)将、将要:~老。(4)(名)敬辞;用于称长辈;上级对自己的行动:~念。
缰读音:jiāng缰jiāng(名)缰绳·(shenɡ)牵牲口的绳子。