liáo qù
liáo qiào
liáo qù
liáo huō
liáo mò
liáo liàng
liáo cháo
liáo yuǎn
liáo miǎo
liáo lì
liáo rán
liáo jì
liáo kuò
liáo lì
liáo suǒ
liáo jiǒng
liáo shāo
liáo mò
liáo kuò
liáo luò
liáo jué
liáo hàn
liáo liáo
liáo xuàn
liáo yǔ
liáo jiū
liáo xiāo
liáo xiāo
liáo shāo
liáo lǎng
liáo suì
liáo kuàng
liáo tiān
liáo láng
mí kuò
zhà kuò
xiá kuò
chéng kuò
jiǔ kuò
kuí kuò
zǔ kuò
huà kuò
zhuàng kuò
yū kuò
bǎi kuò
xiū kuò
háo kuò
hóng kuò
xián kuò
hào kuò
chāo kuò
shū kuò
shuō kuò
jiǎn kuò
xióng kuò
liáo kuò
zhǎng kuò
kōng kuò
chǐ kuò
huī kuò
liáo kuò
guǎng kuò
sàn kuò
qiè kuò
qì kuò
zuò kuò
xuán kuò
kuān kuò
héng kuò
kuí kuò
yōu kuò
liáo kuò
kuā kuò
gé kuò
hóng kuò
kāi kuò
jiàn kuò
jiǒng kuò
nào kuò
yáo kuò
guāi kuò
liào kuò
hóng kuò
fú kuò
kuàng kuò
zhuó kuò
xiǎn kuò
xù kuò
wéi kuò
xī kuò
chéng kuò
xī kuò
⒈ 空旷;广远。
引明归有光《思子亭记》:“徘徊四望,长天寥阔。”
清蒲松龄《聊斋志异·成仙》:“僕寻至,急驰之,竟无踪兆。一望寥阔,进退难以自主。”
丁玲《一九三〇年春上海》之二:“铁的轮轧出的大声,在这安静而寥阔的空间,更显得震耳。”
⒉ 指天空。
引明何景明《送刘御史按淮阳诸郡》诗:“鹰隼在寥阔,一击乘秋霜。”
⒊ 渺茫无所见;稀少。
引唐杜甫《秦州见敕目薛璩毕曜迁官三十韵》:“大雅何寥阔,斯人尚典型。”
明方孝孺《王君国祥墓碣》:“近世史所録名将,争战之绩则有矣,然言辞之士,寥阔罔闻,岂驰説骋辩者不若古之人耶?”
深远、广漠。
寥liáo(1)(形)稀少:~落|~若晨星。(2)(形)静寂;空虚:寂~。
阔读音:kuò阔kuò(1)(形)基本义:(面积)宽;广阔:(面积)宽;广阔(2)(形)阔绰;阔气;有钱:摆~|他~起来了。